Cần không?

Nửa đêm, mọi người đang say ngủ, bỗng một người khách đến gõ cửa. Vị chủ nhà lồm cồm bước ra. Người khách hỏi : - Ông ơi! Ông có cần củi không? Chủ nhà : - Ồ! Không! Tôi chắc là vậy! Thế là vị chủ nhà đóng sập cửa lại, vào giường ngủ tiếp. Sáng hôm sau, đống củi chất trước nhà ông ta biến mất sạch.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 953
  3. Tags: chon loc

Có chạy đằng trời

Cô thư ký xinh đẹp của Bộ Ngoại giao Mỹ được trao nhiệm vụ đón tiếp một vị đại sứ, vốn là thân vương của một quốc gia Ảrập, với lời dặn dò không được làm mếch lòng thượng khách.
 
Nhìn thấy cô gái, ông đại sứ đã mê như điếu đổ. Cuối buổi tiệc chiêu đãi, ông không úp mở nói thẳng lời cầu hôn. Đương nhiên là cô thư ký không muốn nhận lời, nhưng cũng không dám làm phật lòng thượng khách nên cô tìm kế hoãn binh:
 
- Được! Nhưng ông phải chấp nhận 3 điều kiện.
 
- Em cứ nói! Ta sẵn sàng đáp ứng mọi điều kiện của em.
 
- Trước hết, tôi muốn có biệt thự nghỉ mát ở tất cả những điểm nghỉ mát nổi tiếng trên thế giới như Hawaii, Bahama…
 
Ông đại sứ rút điện thoại, hý hoáy bấm số, nói chuyện một hồi bằng tiếng Ả rập rồi quay sang cô gái:
 
- Ta đã gọi điện cho trợ lý! Họ đã liên lạc với trung tâm địa ốc tại các điểm nghỉ mát và tìm được thứ em cần.
 
Cô gái choáng váng và cố nghĩ ra điều kiện khó khăn hơn:
 
- Tôi biết là tôn giáo của ông cho phép lấy nhiều vợ, nhưng tôi chỉ chấp nhận đề nghị của ông nếu tôi được làm người vợ duy nhất mà thôi.
 
Ông đại sứ lại rút điện thoại, hý hoáy bấm số, nói chuyện một hồi bằng tiếng Ả rập rồi quay sang cô gái:
 
- Hậu cung giờ đây đã sạch bóng cung nữ. – Ông hồi hộp. – Em hãy cho ta biết nốt điều kiện cuối cùng của em.
 
Cô gái hết sức lo lắng và quyết định đưa ra một điều kiện mà tiền không mua nổi, quyền không thay đổi được:
 
- Điều kiện thứ ba là “cái đó” của ông phải dài 25 cm!
 
Ông đại sứ gục đầu xuống bàn rầu rĩ trong khi cô thư ký mừng như mở cờ trong bụng. Một lát sau, ông ta rút điện thoại, hý hoáy bấm số, nói chuyện một hồi bằng tiếng Ả rập rồi buồn buồn nói với cô gái:
 
- Ta đã trao đổi với các bác sĩ riêng. Họ sẽ cắt bớt, sẽ cắt bớt!

 


Hội nghị quốc tế phụ nữ

Tại hội nghị quốc tế phụ nữ, đại biểu đầu tiên đứng lên phát biểu.
 
- Như hội nghị lần trước, chúng ta đã nhất trí cần phải quyết liệt hơn với những ông chồng. Sau khi từ hội nghị trở về, tôi đã nói với chồng tôi rằng từ nay tôi sẽ không nấu nướng gì nữa, mà anh ta sẽ phải tự lo. Ngày thứ nhất, tôi không thấy gì. Ngày thứ 2, tôi vẫn không thấy gì. Nhưng tới ngày thứ 3, chồng tôi đã chịu vào bếp và hôm đó, anh ấy đã nấu một bữa tối ngon tuyệt.
 
Cả hội nghị vỗ tay. Đến đại thứ hai đứng lên phát biểu:
 
- Sau khi từ hội nghị trở về, tôi nói với chồng tôi rằng tôi sẽ không lo việc giặt giũ nữa, anh ta sẽ phải tự lo. Ngày thứ nhất, tôi không thấy gì. Ngày thứ 2, tôi vẫn không thấy gì. Nhưng tới ngày thứ 3, chồng tôi đã chịu mang áo quần đi giặt, và anh ấy không chỉ giặt đồ của mình mà còn giặt đồ của cả tôi nữa.
 
Cả hội nghị lại vỗ tay. Đến người thứ ba đứng lên:
 
- Sau khi từ hội nghị trở về, tôi nói với chồng tôi rằng từ nay tôi sẽ không đi chợ nữa, mà anh ta sẽ phải tự lo. Ngày thứ nhất, tôi không thấy gì. Ngày thứ 2, tôi vẫn không thấy gì. Nhưng tới ngày thứ 3, tôi đã bắt đầu nhìn thấy lại được một chút, khi 2 mắt của tôi bớt sưng hơn 2 ngày trước.

Không cần thiết

Diễn viên hài kịch nổi tiếng Oho Reutter có một lần đi qua một nghĩa địa ở ngoại ô Berlin. Ông thấy người ta đang vận chuyển gạch ngói. Tò mò, ông hỏi người ta định xây dựng gì ở đây vậy? Người thợ trả lời: "Cái hàng rào nghĩa địa đã mục nát nên xây tường để thay thế".
 
Oho Reutter hỏi: "Làm cái đó để làm gì. Điều đó không cần thiết. Những kẻ nằm bên trong nghĩa địa, chắc chắn không thể đi ra khỏi nghĩa địa. Còn những kẻ ở ngoài nghĩa địa cũng không muốn vào trong đó nằm".

Cập nhật tin tức

Chàng trai nói với vị hôn thê:
- Em ạ! Chỉ còn hai ngày nữa là chúng mình sẽ làm lễ thành hôn, nên anh thấy cần phải thú thực với em về một vài mối tình vụng trộm lăng nhăng của anh.
 
Vị hôn thê của chàng vội cười:
- Ồ! Sao anh khéo vẽ vời đến thế. Anh quên rằng anh đã kể tất cả và xin lỗi em ngày hôm kia rồi hay sao.
 
Chàng bèn nhăn mặt:
- Phải, anh nhớ đã kể hết cho em, thế nhưng còn chuyện đêm hôm qua nữa chứ!

Bao che

Một hôm Peter đang đi giữa đêm thì bị cảnh sát tóm, vì trông giống một tên tội phạm.
- Anh tên là gì? Nhà ở đâu?
- Peter, 321 cao ốc O. đường Baker. Một lát sau:
-Chúng tôi đã điều tra kĩ, ở số nhà trên, không có ai là Peter cả.
Thấy Peter cứ một mực cãi rằng đó là nhà của anh ta, cảnh sát bực quá, đánh cho anh ta một trận và nhốt vào trong đồn một tuần lễ. Khi được thả ra, mặt mũi anh ta vẫn còn sưng vù. Vừa trông thấy Peter, anh bạn cùng trọ kéo ngay vào phòng và đóng sập cửa lại:
- Mấy bữa trước, có một lũ cớm tới đây hỏi cậu, chắc lại có vụ nào béo bở hả, thấy cậu đi cả tuần lễ….bộ cậu đánh nhau với ai sao mà trông kì thế..???
- Ðâu có tớ bị người ta đánh ……..nhưng…….
- Thôi kệ nó, bỏ qua đi…..thế cậu tìm được mối làm ăn nào thế…..??
- Ðâu có!!!???
- Khỏi cần giấu tớ, yên tâm đi, không ai biết đâu, bữa trước, bọn cớm hỏi cậu, tớ đã trả lời rằng chẳng có Peter nào ở đây cả, chúng nản quá bỏ đi hết rồi….haha…. đúng là bọn ngốc….