Cần không?

Nửa đêm, mọi người đang say ngủ, bỗng một người khách đến gõ cửa. Vị chủ nhà lồm cồm bước ra. Người khách hỏi : - Ông ơi! Ông có cần củi không? Chủ nhà : - Ồ! Không! Tôi chắc là vậy! Thế là vị chủ nhà đóng sập cửa lại, vào giường ngủ tiếp. Sáng hôm sau, đống củi chất trước nhà ông ta biến mất sạch.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 984
  3. Tags: chon loc

Thả thính

Thả thính
Cô thích thầm anh đã lâu, nhưng chưa có đủ dũng khí để bày tỏ tình cảm của mình với anh.
.
Cô lên Facebook viết status thả thính; "Đoán trúng tên người mình thương, kêu gì mình cũng làm."
.
Nào ngờ, vừa đăng status đã thấy anh comment; "Không phải em thích tôi sao?"
.
Đọc comment của anh, cô bỗng cảm thấy ngọt ngào đến lạ, liền nhanh chóng reply lại comment; "Đúng vậy, em thích anh!"
.
Còn đang hồi hộp chờ câu trả lời của anh thì cô nhận được inbox; "Hì, thế là anh đoán đúng rồi nhé. Em cho anh xin cái thẻ Viettel 20. Đang nhắn tin với người yêu hết bố nó tiền..." =))

Con vẹt

Mary hay đi ngang qua một tiệm bán thú nuôi. Có một con vẹt trong tiệm thấy Mary, nó ré lên:
_ Ê, cô kia!
Mary quay lại hỏi:
_ Gì?
_ Cô xấu hoắc!
Mary rất tức giận. Hôm sau, cô đi ngang, con vẹt lại ré lên:
_ Ê, cô kia. Cô xấu hoắc!
Mary tức giận lắm. Chuyện này lặp lại đến lần thứ ba thì Mary không chịu nổi. Cô vào tiệm và nói với chủ tiệm:
_ Con vẹt này xúc phạm tôi. nếu ông không dạy dỗ nó đàng hoàng, tôi sẽ kiện!
Hôm sau, Mary đi ngang qua, con vẹt vẫn ré lên:
_ Ê, cô kia!
Mary quay lại, thách thức:
_ Gì?
Con vẹt cười nham nhở:
_ Cô biết rồi còn hỏi!

Những công dân mẫu mực

Sếp chở cô thư ký trẻ đi chơi trên chiếc ôtô đời mới, nhưng đột nhiên xe chết máy. Ông ta nghĩ: “Trên cương vị là sếp thì mình sẽ gọi ngay nhân viên cứu hộ, nhưng là một người đàn ông thì mình phải tự sửa chữa”.
 
Ông ta bước ra và chui xuống gầm xe.
 
Trong khi đó, cô thư ký nghĩ bụng: “Với tư cách là một người phụ nữ, mình cần ngồi yên ở trên xe, nhưng ở vị trí là một thư ký, mình phải ở bên cạnh sếp.
 
Cô lập tức bước ra và chui vào gầm xe...
 
Nửa tiếng sau, một người đàn ông đi ngang qua: “Như một người lịch sự, mình không nên làm phiền, nhưng là một công dân, mình cần phải báo cho đôi này biết, chiếc xe của họ đã mất từ đời nào rồi.

Khoẻ

Trên một chuyến tàu, cuộc trò chuyện chuyển sang nói về những thói quen tốt và xấu trong việc gìn giữ sức khỏe. Một anh chàng béo tốt hồng hào thao thao bất tuyệt về đề tài này.
 
- Hãy nhìn tôi đây! – Anh ta nói. – Chưa bao giờ tôi bị ốm cả, và tất cả là do ăn uống đơn giản.
 
- ???
 
- Tại sao ư? Thưa các ông! – Anh ta tiếp. Từ lúc 20 tuổi cho đến 40 tôi sống một cuộc sống hết sức đơn giản bình thường – không muộn giờ, không quá độ. Mọi ngày, kể cả mùa đông và mùa hè, tôi thường ngủ từ khoảng 9 giờ tối và thức dậy vào 5 giờ sáng. Tôi làm việc từ 8 giờ sáng tới 1 giờ chiều, rồi ăn trưa – một bữa trưa thanh đạm. Tiếp đó là nửa tiếng nghỉ ngơi, rồi lại tiếp tục 4 giờ làm việc, sau đó…
 
- Xin lỗi! – Một người lạ ở trong góc cắt ngang. – Ông vào tù vì tội gì vậy?

Hỏi giờ

Một anh chàng đã lái xe suốt buổi đêm và tới sáng thì hãy còn xa mới đến đích. Anh ta quyết định dừng lại ở thành phố kế tiếp mà anh ta sắp tới, đỗ xe lại ở một chỗ yên tĩnh nào đó để có thể ngủ 1 hoặc 2 tiếng. May rủi thế nào, phố mà anh ta chọn lại là một trong những lộ trình phổ biến nhất của những người chạy bộ trong thành phố.
Ngay sau khi anh ta nằm xuồng ngáy một lúc thì có tiếng gõ vào cửa sổ. Anh ta nhìn ra ngoài và thấy một người ở đó.
- Cái giề đấy?
- Xin lỗi ngài, người kia nói, – Ngài có biết mấy giờ rồi không?. Anh ta nhìn đồng hồ của ô tô và trả lời, “7:15″.
Người chạy bộ cám ơn rồi chạy đi. Anh chàng lại lăn ra ngủ, và đanh lơ mơ thì lại có một tiếng gõ vào cửa sổ.
- Xin lỗi ngài có biết mấy giờ rồi không?
- 7: 25!
Người kia cám ơn và đi. Anh chàng lúc này thấy nhiều người chạy qua và hiểu rằng họ sẽ tiếp tục làm phiền mình. Anh ta lấy ra một cái bút, một mẩu giấy và ghi rồi dán lên cửa sổ dòng chữ như thế này
“Tôi không biết mấy giờ!”
Một lần nữa anh ta quay ra ngủ tiếp. Ðang ngủ lơ mơ thì lại có tiếng gõ cửa.
- Ông à, ông ơi! 7 giờ 45 rồi!