Cần không?

Nửa đêm, mọi người đang say ngủ, bỗng một người khách đến gõ cửa. Vị chủ nhà lồm cồm bước ra. Người khách hỏi : - Ông ơi! Ông có cần củi không? Chủ nhà : - Ồ! Không! Tôi chắc là vậy! Thế là vị chủ nhà đóng sập cửa lại, vào giường ngủ tiếp. Sáng hôm sau, đống củi chất trước nhà ông ta biến mất sạch.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 940
  3. Tags: chon loc

Phong cảnh đẹp

Ở một điểm tham quan trên núi, hướng dẫn viên nói với khách du lịch:
 
- Thưa quý vị, sườn núi ở đây rất dốc, dưới kia là vực sâu, nhưng nếu có vị nào chẳng may trượt chân thì trong lúc trôi xuống xin đừng quên nhìn sang phía bên phải kia, phong cảnh ở đó tuyệt đẹp.

Còn dám đi bác sỹ nữa không?

Bác sỹ hỏi thăm bệnh nhân:
 
- Loại thuốc mà tôi kê cho anh công hiệu chứ?
 
- Ồ, vâng! Cảm ơn bác sỹ đã chạy chữa.
 
- Thực sự công hiệu phải không?
 
- Vâng, thuốc rất tốt bác sỹ à!
 
- Vậy thì tôi phải uống thử xem. Tôi cũng bị đau y hệt như anh.

Cắt tóc miễn phí

Một người dắt đứa bé trạc năm, sáu tuổi bước vào hiệu cắt tóc sang trọng. Ông ta tỏ vẻ vội vàng và bảo người thợ cắt cho ông trước rồi cho thằng bé sau.
 
- Nó chờ được mà, ông cắt cho tôi trước đi – ông ta nói.
 
Người thợ làm theo lời. Khi hoàn tất, người khách ra khỏi ghế và cho thằng bé ngồi vào thế chỗ. Ông cáo lỗi phải có việc ra ngoài và sẽ quay lại sau vài phút.
 
Nửa giờ trôi qua. Một giờ trôi qua. Cuối cùng, ông thợ hớt tóc lên tiếng:
 
- Sao bố cháu mãi chưa quay trở lại?
 
- Ông ấy đâu phải bố cháu đâu ạ. Cháu đang chơi ngoài đường thì ông ấy tới bảo: “Đi theo bác, cháu sẽ có một mái tóc miễn phí tuyệt đẹp”.

Khoảnh khắc tuyệt vời

Chú bé chạy vào tiệm tạp hóa ở góc đường:
“Mau lên! Gấp lắm!”
“Có chuyện gì thế?” Ông chủ vội vàng hỏi.
“Bố cháu cắt nhánh cây bị cây móc vào thắt lưng đang lơ lửng trên cao.”
“Chà! Vậy cháu muốn tìm cái thang hở?”
“Không ạ! Cháu muốn mua cuộn phim. Lắp vào máy chụp hình cho cháu mau lên!”

Sự khác biệt của văn hoá

Chiếc du thuyền đang trên hành trình ở Địa Trung Hải, đột nhiên đâm phải đá ngầm. Một vết thủng lớn làm tàu không thể đi tiếp được nữa và có nguy cơ bị chìm. Thuyền trưởng ra lệnh mọi hành khách phải mặc áo phao hoặc đeo phao cứu sinh nhảy xuống biển. Nhưng dù nói thế nào, ngọt nhạt có, hăm dọa có, ông vẫn không thuyết phục được họ. Ông đành để tay thuyền phó lo việc giải quyết đám khách cứng cổ.
10 phút sau quay lại, ông thấy họ đã nhảy hết xuống biển. Rất ngạc nhiên, ông hỏi viên thuyền phó thì anh ta trả lời: “Tôi thuyết phục từng người theo cách riêng hợp với họ.
Với người Đức, tôi nói: “Đây là lệnh, anh phải nhảy!”.
Với người Nga, tôi cổ vũ: “Đó là một hành động cách mạng!”.
Với người Mỹ, tôi bảo: “Này anh, anh đóng bảo hiểm rồi mà!”.
Với người Pháp, tôi nhận xét: “Theo kinh nghiệm của tôi thì ôm phao nhảy xuống nước là một việc rất lãng mạn”.
Với người Anh, tôi nói: “Đây là một môn thể thao thời thượng”
Với người Italy, tôi nói: “Nói thật với anh, cái này đúng ra là bị cấm, nhưng...”.
Còn lại anh chàng Nhật Bản, tôi vỗ vai: “Mọi người nhảy hết cả rồi đấy, ta nhảy đi thôi!”.