Bí mật quốc gia

Một người đàn ông đứng giữa quảng trường và hô to : " Tổng thống là đồ ngu !" thế là anh ta bị cảnh sát bắt. Mọi người ai cũng nghĩ rằng anh ta sẽ bị phạt 2 năm tù vì tội lăng nhục quốc thể, nhưng cuối cùng anh ta bị kết án tử hình vì tội tiết lộ bí mật quốc gia
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 842
  3. Tags: tong hop

Thỏ kêu khác thường

Một chàng thợ săn mới vào nghề mời hàng xóm, người đang đau buồn vì mất chú mèo cưng, sang ăn mừng chuyến đi săn đầu tiên.
Sau khi cơm no rượu say, người hàng xóm nức nở khen ngon rồi hỏi:
- Món gì thế?
- Thịt thỏ – Chủ nhà đáp.
- Anh tìm đâu ra thỏ ở vùng này?
- Tối qua, tôi đang ở trong nhà thì có tiếng động ngoài cửa. Tôi mang súng bước ra, thấy một con thỏ giương mắt nhìn, tôi cho nó ngay một phát vào giữa trán. Nó chỉ kịp kêu… “meo” một tiếng.
- !!!!!

Tựa của một cuốn sách

Trong chuyến bay đến Viễn Đông. Hai du khách đang cùng nhau trò chuyện.
 
- Ông thường đi đến Trung Quốc chứ?
 
- Không, đây là lần đầu tiên.
 
- Cho tôi tò mò một chút, vì sao ông lại đến đó?
 
- À ! Do tôi đang thu thập tư liệu để viết một cuốn sách về đất nước này.
 
- Ồ! Thật tuyệt quá, ông ở lại đó có lâu không?
 
- Ba ngày thôi.
 
- Vậy cuốn sách của ông sẽ có tựa là gì?
 
- "Trung Quốc, hôm qua, hôm nay và ngày mai!".

Kiềm chế sự tức giận

Chồng:
- Khi anh nổi điên lên với em, em không bao giờ cãi lại. Làm cách nào mà em kiềm chế sự tức giận của mình vậy?
 
Vợ:
- Em đi cọ bệ xí.
 
Chồng:
- Thế làm sao mà giảm cơn giận hiệu quả được nhỉ?
 
Vợ:
- Thì... em sử dụng bàn chải đánh răng của anh...

Ai huấn luyện ai?

Ai huấn luyện ai?
Nhà bác học nuôi 2 con chuột, huấn luyện chúng mỗi lúc thèm ăn thì bấm một cái nút nhỏ. Cuối cùng cũng thành công.
Một ngày nọ, 2 con chuột nói chuyện với nhau:
- Mày thấy không, mình đã huấn luyện được gã đó, mỗi lúc bấm nút là lại đem đồ ăn đến cho mình!

Khó giải thích

Trời mưa to nhưng khi đi lấy ô thì tôi thấy trong năm cái ở nhà chả còn cái nào dùng được. Tôi quyết định mang tất cả năm cái ô đến hiệu chữa ô.

Thế rồi tôi ôm năm cái ô đến hiệu chữa ô và nói với họ rằng tôi sẽ đến lấy ô trên đường về nhà vào buổi chiều. Khi tôi đi ăn chiều, trời vẫn mưa nặng hạt. Tôi đến một cửa hàng ăn gần đấy, ngồi xuống bên bàn được ít phút thì một phụ nữ trẻ bước vào ngồi ngay cùng bàn với tôi. Tôi là người ăn xong đầu tiên và khi đứng dậy tôi đãng trí cầm chiếc ô của chị ấy rồi bước về phía cửa. Chị ta gọi tôi lại và nhắc nhở rằng tôi đã cầm nhầm cái ô của chị ta. Tôi trả ô lại và xin lỗi rối rít.

Đến tối, tôi đến lấy ô, mua một tờ báo, rồi lên tầu điện. Chị ta cũng ở trên tầu điện. Chị ta nhìn tôi nói:

- Ông hôm nay được một mẻ lớn phải không?