Sự hi sinh cao cả

Một cặp vợ chồng làm lễ kỷ niệm 25 năm ngày cưới. Sau khi hồi tưởng lại những kỷ niệm đẹp cùng nhau, người chồng hỏi: - Hãy nói thật xem, liệu đã có bao giờ em phản bội anh chưa ? - Vì anh đã hỏi nên em cũng xin thưa thật. Chuyện đó xảy ra 3 lần rồi. - Chúng diễn ra như thế nào? - Lần đầu tiên khi chúng ta mới cưới nhau được ít lâu. Anh bị đau tim cần phẫu thuật gấp mà chúng ta lại không có tiền. Vì thế em đã chấp nhận để ông bác sĩ mổ miễn phí cho anh. - Em thật cao cả. Thế còn lần thứ hai. - Anh có nhớ chút nữa anh đã không được đề bạt làm trưởng phòng kinh doanh không? Em đã phải tổ chức gặp gỡ riêng với ông tổng giám đốc đấy. - Anh thật là xấu hổ, lẽ ra đó phải là việc của anh. Còn lần thứ 3, chắc chắn thêm một lần nữa anh không thể đền đáp công lao của em phải không? - Anh đừng nói thế. Chúng ta là vợ chồng mà. Em phải hết sức giúp đỡ anh chứ. Ba năm trước, em thấy anh mong muốn trở thành chủ tịch CLB chơi golf mà lại thiếu tới 51 phiếu…
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 461
  3. Tags: nguoi lon, vo chong

Cái gì?

Một luật sư vào quán rượu làm một vài ly sau giờ làm việc. Anh ta tự nhiên nhìn thấy một gã say bên cạnh cứ lẩm bẩm một mình và hình như hắn đang say sưa nghiên cứu vật gì đó trên tay.
 
Anh ta xáp lại gần khi gã say rượu đưa cái vật nhỏ bé đó ra trước ánh đèn, nói lý nhí:
 
- Nó trông như đồ nhựa ấy.
 
Tò mò quá, luật sư hỏi:
 
- Anh đang cầm gì trong tay đấy?
 
- Tôi cũng không biết nữa, nó trông giống đồ nhựa nhưng lại có vẻ như là làm từ cao su. Gã say nói.
 
- Cho tôi xem với nào?
 
Gã say đưa vật ấy cho luật sư xem. Luật sư vo tròn nó trong bàn tay, rồi liếm và ngửi nó.
 
- Đúng thật. Trông nó thì giống đồ nhựa đấy, mà cảm giác lại giống đồ cao su. Nó cũng chẳng có hương vị gì đặc biệt cả. Tôi cũng không thể biết được nó là cái gì? Anh lấy nó ở đâu đấy?
 
- Từ trong mũi tôi ấy mà.

Mánh thôi mà

Nhà văn Mỹ đến nói chuyện tại một trường đại học ở Nhật, thông qua người phiên dịch. Ông kể liền mạch một câu chuyện vui khá dài rồi dừng lại để anh thông ngôn làm việc. Diễn giả rất ngạc nhiên trước việc anh ta chỉ nói có vài câu mà tất cả sinh viên đều cười ồ lên. Lúc kết thúc bài nói, nhà văn cảm ơn anh chàng kia vì đã dịch rất giỏi. Ông hỏi:
 
- Làm thế nào mà chỉ vài lời thôi anh đã chuyển cả một chuyện cười dài như vậy sang tiếng Nhật?
 
- Tôi không thuật lại câu chuyện mà chỉ nói với họ là ngài vừa kể một câu chuyện cười, đề nghị cả hội trường cười to lên.

Có và không

Một chàng trai cầu hôn cô gái mới quen:
 
- Thế nhà anh có xe Mercedes không?
 
- Không.
 
- Có khi nào anh mặc đồ của hãng Bossini không?
 
- Không.
 
- Nhà anh có biệt thự 3 tầng với mảnh vườn 0,5 ha không?
 
- Không.
 
Cô gái bĩu môi, nhìn anh bằng cái ánh mắt khinh thường và lạnh lùng ra đi...
 
Chàng trai buồn bã về thuật lại câu chuyện cho bố. Ông bố bối rối:
 
- Cha có thể bán cái Rolls-Royce đang dùng để mua ba chiếc Mercedes. Thay toàn bộ áo quần hiệu Pierre Cardin bằng Bossini rẻ tiền. Cha cũng có thể cho một phần đất nhỏ trong nông trại để con có 0,5 ha. Nhưng đập đi năm tầng của biệt thự tám tầng này thì thật là... uổng.

Khéo thật

Từ một làng nhỏ ở Hungary, con trai gọi điện cho bác sĩ ở Budapest và hỏi về thù lao khám bệnh cho bố mình. Bác sĩ trả lời là 1.000 forint, chàng thanh niên hẹn sẽ đón ông tại ga xe lửa. Tới lúc gặp bác sĩ, anh ta buồn rầu thông báo:
 
- Thật không may, bố tôi vừa mất rồi. Nhưng để bác sĩ khỏi bị thiệt thòi tôi đã tìm được 10 người trong làng, họ đồng ý trả 150 forint cho mỗi lần khám bệnh.
 
Khám cho 10 người xong, anh thanh niên tiễn bác sĩ ra ga, ông này nói:
 
- Tôi chỉ yêu cầu 1.000 forint mà thu được 1.500 forint. Vì vậy tôi chia đôi phần dôi ra. Đây là 250 forint của anh.
 
- Xin cảm ơn bác sĩ! Tôi xin được nói thật là cha tôi không chết mà ở trong số 10 người đã được bác sĩ khám bệnh.

Xui rồi

Một người đàn ông bước vào quán bar, và hỏi một bồi bàn:
- Ở đây có cần người làm rất khoẻ mạnh không?
- Có. Nhưng tôi chưa biết anh khoẻ tới đâu?
Người đàn ông liền bước tới bàn gần nhất, nhấc bổng một ông đang uống rượu ở đă, ném ra cửa.
- Sao, anh thấy thế được chưa?
- Ông hãy chờ một chút. Ông chủ quán quay vào và sẽ quyết định…