Ve của ai?

Trên một chuyến tàu điện, có hai người phụ nữ ngồi cạnh nhau. Con chó của một bà leo lên người bà kia. -Xin bà vui lòng đem con chó của bà ra khỏi đùi thôi, tôi nghĩ mấy con ve đang bò lên chân tôi. Bà kia la lên: -Xuống ngay, Lucky! Bà này có ve đấy.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 717
  3. Tags: loai vat

Không nên vội vàng

Đôi uyên ương nọ quyết định sẽ thuê một phòng hạng sang tại một khách sạn cao tầng cho đêm tân hôn. 
 
Khi đến trước quầy lễ tân, anh chồng hồ hởi nói:
- Chúng tôi đến nhận phòng. Tôi đã đặt một phòng tân hôn tại tầng 35.
- Vâng! Đây là chìa khóa phòng - Cô lễ tân vừa nói vừa đưa chìa khóa cho người vợ - Chúc anh chị một đêm hạnh phúc!
Anh chồng chưa kịp đợi hết câu đã bế thốc cô vợ mới cưới trên tay một cách rất sành điệu và đi về phía thang máy. Cô dâu mới cũng tỏ ra ngất ngây vì hạnh phúc.
Nhưng thang máy đông người chờ quá, anh chồng trẻ bế vợ chạy cầu thang bộ. Khi thang máy đi đến tầng 15, cô vợ chợt nói:
- Anh yêu này! Em có điều cần nói với anh...
- Kìa em! - Anh chồng âu yếm - Đừng nói gì hết, hãy ôm hôn anh đi!
Anh chồng vẫn bế vợ tiếp tục cất bước đi từng tầng. Khi lên đến tầng 25, cô vợ lại nói:
- Anh yêu ơi! Em phải nói điều này với anh thôi!
- Đừng thế em! Mọi chuyện với anh lúc này đều vô nghĩa. Chỉ cần em hãy ôm anh thôi - Chú rể vừa nói vừa ghì chặt cô dâu vào vòng tay khao khát.
Cuối cùng, dù bước chân của anh chồng đã chao đảo thì cũng lên tầng 35. Hai người tới trước cửa phòng. Anh chồng thều thào:
- Em yêu, đưa chìa khóa phòng cho anh nào!
- Đó chính là điều hồi nãy em muốn nói với anh đấy! Lúc ở dưới quầy lễ tân anh bế em nhanh quá nên em chưa kịp cầm chìa khóa phòng.
- !!!!!!

Tình trạng thất nghiệp

Giáo viên hỏi sinh viên: "Anh có thể đưa ra giải pháp để kết thúc tình trạng thất nghiệp không?"
 
- Em sẽ tách phụ nữ và đàn ông ra. Tất cả phụ nữ sẽ trên một hòn đảo và tất cả đàn ông sẽ trên hòn đảo còn lại.
 
- Nhưng họ sẽ làm gì sau đó?
 
- Họ sẽ đóng thuyền.

Cảnh sát và đồn trưởng cứu hỏa

Anh cảnh sát Micheal Fenwick được phân công trực cả đêm ở đồn cảnh sát quận 3. Bất ngờ được nghỉ sớm, anh về nhà vào 2 giờ sáng, sớm hơn 4 tiếng so với mọi khi. Không muốn đánh thức cô vợ Camille, anh cởi quần áo, bò đến và leo lên giường.
 
Cô vợ ngồi dậy và nói với giọng buồn ngủ: "Mike yêu quý, hãy xuống cửa hàng bán thuốc qua đêm ở phố bên, mua cho em thuốc Tynenol loại cực mạnh. Em bị đau đầu khủng khiếp".
 
"Được rồi, cưng ạ", anh nói, và mò mẫm bò qua phòng ngủ, mặc lại bộ đồng phục rồi chạy xuống cửa hàng bán thuốc.
 
Đến nơi, người bán thuốc nhìn anh, vẻ ngạc nhiên:
 
"Ơ, anh có phải là Fenwick, cảnh sát quận 3 không?'
 
"Vâng, tôi đây", anh đáp.
 
"Thế thì anh đang làm cái quái gì với bộ đồng phục của ông đồn trưởng cứu hỏa thế?".

Tai nạn

Trong khi đang ghi lại báo cáo của một vụ tai nạn xe, người cảnh sát thứ nhất nói với người thứ hai
 
-OK, thân ở trên đường, tay ở trên đường, chân ở trên đường, đầu ở trên vỉa hè.
 
Người đồng sự viết, rồi ngừng lại, nghĩ một lát và hỏi
 
-Cậu đánh vần chữ “vỉa hè” như thế nào?
 
Người cảnh sát thứ nhất nhìn quanh, đá vào cái đầu và nói
 
-Ðầu ở trên đường.

Không cho nói

Một buổi sáng, vị tiểu vương Ả rập thức giấc và cảm thấy bải hoải. Ngài nhận ra rằng sức lực của mình không còn cường tráng như xưa và bỗng thấy chán ngán hậu cung đầy cung tần mỹ nữ của mình. Nhìn anh hầu trẻ, tiểu vương nảy ra sáng kiến:
 
- Abdul, từ nay ta ban cho ngươi một ân huệ. Đó là, đêm nào ngươi cũng phải đứng trực bên ngoài phòng ngủ của ta. Khi nào ta kêu lên: “Trẫm khát!” và đi ra ngoài giả bộ tìm nước uống thì ngươi phải lẻn vào chiều chuộng cung phi trong bóng tối, để nàng tưởng ngươi là ta.
 
Một thời gian dài sau đó, mọi chuyện diễn ra như mong muốn của tiểu vương. Đêm nào ngài cũng kêu “Trẫm khát!” rồi lỉnh đi tìm chỗ ngủ, trong khi anh hầu trai tráng thay ngài làm công việc đầy lao lực.
 
Tới một sáng nọ, tiểu vương truyền gọi Abdul:
 
- Quân cẩu tặc! Ta sẽ phạt ngươi bằng trượng hình rồi đày ra sa mạc.
 
- Thưa vương công, con có tội tình gì đâu?
 
- Đồ ngu, tối qua vương phi ra ngoài tìm nước uống cho ta. Thế mà ngươi không nhận ra, cứ xông bừa vào, lại chẳng cho ta có lấy một cơ hội giải thích