Tình đồng nghiệp

Trong một tiệm ăn, người khách giật mình khi nhìn thấy số tiền ghi trong hóa đơn thanh toán. Ông nói với người phục vụ: - Những 300 đôla cho bữa ăn đạm bạc này ư? Này anh bạn, hãy nể tình đồng nghiệp mà giảm bớt tiền cho tôi chứ? - Thế ra ông cũng làm việc ở tiệm ăn à? - Không phải. Tôi làm nghề ăn cắp!
  1. Ngày đăng: 24/06/2014
  2. Lượt xem: 776
  3. Tags: cong viec, tong hop

Mừng hụt

Một ông chồng biết vợ ngoại tình. Một lần khi đang rình vợ, ông ta thấy vợ mình đang ôm 1 người đàn ông khác. Ông tức lắm, lôi ông kia ra ngoài sân. Ông nói: “Bây giờ tôi và ông sẽ giả chết! Nếu vợ tôi chọn ai ai thì sẽ là của người đó!”. Tiếng súng vang lên. 2 ông ngã xuống đất. Chợt thấy vợ mình chạy vào phòng vệ sinh nói: ”Anh ơi! 2 thằng ngu kia chết rồi! Anh ra đi!”


Hỏi giờ

Một anh chàng đã lái xe suốt buổi đêm và tới sáng thì hãy còn xa mới đến đích. Anh ta quyết định dừng lại ở thành phố kế tiếp mà anh ta sắp tới, đỗ xe lại ở một chỗ yên tĩnh nào đó để có thể ngủ 1 hoặc 2 tiếng. May rủi thế nào, phố mà anh ta chọn lại là một trong những lộ trình phổ biến nhất của những người chạy bộ trong thành phố.
Ngay sau khi anh ta nằm xuồng ngáy một lúc thì có tiếng gõ vào cửa sổ. Anh ta nhìn ra ngoài và thấy một người ở đó.
- Cái giề đấy?
- Xin lỗi ngài, người kia nói, – Ngài có biết mấy giờ rồi không?. Anh ta nhìn đồng hồ của ô tô và trả lời, “7:15″.
Người chạy bộ cám ơn rồi chạy đi. Anh chàng lại lăn ra ngủ, và đanh lơ mơ thì lại có một tiếng gõ vào cửa sổ.
- Xin lỗi ngài có biết mấy giờ rồi không?
- 7: 25!
Người kia cám ơn và đi. Anh chàng lúc này thấy nhiều người chạy qua và hiểu rằng họ sẽ tiếp tục làm phiền mình. Anh ta lấy ra một cái bút, một mẩu giấy và ghi rồi dán lên cửa sổ dòng chữ như thế này
“Tôi không biết mấy giờ!”
Một lần nữa anh ta quay ra ngủ tiếp. Ðang ngủ lơ mơ thì lại có tiếng gõ cửa.
- Ông à, ông ơi! 7 giờ 45 rồi!

To ăn hết

 
Ba thủy thủ viễn dương Việt Nam đáp tàu đến một cảng phi châu. Đến bến thì phải thư giãn, mà dịch aids thì đang hoành hành. Ba anh trước hết là đi tìm nhà thuốc tây. Gặp ông nhà thuốc ba anh thi nhau dùng ngoại ngữ nga, hoa,anh để hỏi mua bao cao su. Nhưng ông nhà thuốc chỉ biết có tiếng wolof nên đôi bên đều ko hiểu.
 
- Thủy thủ 1 ra dấu mãi ko xong bèn kéo phẹc-mơ-tuya, lôi cái ấy ra đặt lên quầy, anh rút tờ 5 usd đặt xuống cạnh "bao-cao-su, tôi muốn mua bao-cao-su"
Ông nhà thuốc vẫn không hiểu
- Thủy thủ 2 cũng rút tiền ra và đặt lên cạnh cái ấy của mình "tôi-cũng-mua-bao-cao-su, năm đồng"
- Thủy thủ 3 cũng móc túi và móc quần ra như các bạn.
Ba anh đặt cái ấy lên quầy bên cạnh 3 tờ bạc nhưng ông nhà thuốc vẫn đứng gãi trán.
- Rồi ông chợt "à" một tiếng rồi mở két và lấy 5 đồng đặt lên quầy rồi cũng tụt quần mình.
Đặt cái ấy bên cạnh mọi người ông vơ tiền và nói: "Tôi to nhất, tôi ăn hết cả đám"

 


khảo cổ học

Trong một cuộc hội thảo quốc tế về khảo cổ học với sự tham gia của các nhà khoa học hàng đầu thế giới từ Nga, Mỹ và Việt Nam, các nhà khoa học trình bày về những phát kiến mới nhất vê khảo cổ học ở nước mình.
 
Các nhà khoa học Nga bắt đầu trước bằng những phát hiện của mình: họ đã đào sâu dưới 1000 mét đất vùng Xi-bia và tìm thấy một mẩu dây đồng. Họ kết luận rằng 1000 năm về trước, tổ tiên cua họ đã có điện thoại. Một tràng pháo tay hưởng ứng vang lên.
 
Đến lượt các nhà khảo cổ học Mỹ công bố những phát kiến vĩ đại của mình: họ đào sâu trên 5000 mét đất vùng đất miền Tây Texas và thật kỳ lạ họ đã phát hiên những sợi dây thuỷ tinh trong suốt. Và kết luận được đưa ra là 5000 năm trước, tổ tiên của người Mỹ đã sử dụng cáp quang. Lần này những tràng vỗ tay hưởng ứng nhiệt liệt còn to hơn va kéo dài hơn nữa.
 
Cuối cùng là đến lượt các nhà khoa học Việt Nam. Các vị đại biểu các nước nín thở chờ đợi và họ cũng nhịn được đến lúc các nhà khoa học Việt Nam trình bày: họ đã đào sâu 10.000 mét dưới chân tháp Rùa, Hà Nội và họ đã… không tìm thấy gì hết. Và kết luận của các nhà khảo cổ Viêt Nam là 10.000 năm trước, tổ tiên người Việt đã có vệ tinh và điện thoại di động…
 
Cả hội trường vang lên những tràng vỗ tay như sấm dậy

Nhà giàu khổ lắm

Một lão nhà giàu, vừa buôn bán, vừa cho vay, bóp nặn từng xu, nhưng lại cứ làm ra vẻ không thích giàu sang.
 
Một hôm, lão ngồi than thở với bạn:
- Nhiều của cũng chẳng làm gì! Của càng nhiều càng khổ thân mà thôi.
 
Người bạn mới bảo:
- Tôi chỉ thấy thiên hạ mong có của, có ít thì mong được nhiều, có nhiều lại mong nhiều hơn, chứ chứ thấy ai phàn nàn như ông bao giờ. Hay nếu ông thấy khổ quá thì chia bớt cho tôi.
 
Lão nhà giàu vội từ chối:
- Ấy chết! Tôi đâu dám thế! Tôi có của đã lấy làm khổ rồi, đâu dám làm khổ lây đến ông!…