Thi tài

Sở cảnh sát Los Angeles LAPD, Cục Điều tra Liên Bang Mỹ FBI và Cục tình báo CIA cùng thi tài xem ai là giỏi nhất. Tổng thống quyết định cho họ một bài thi: ông ta thả một con thỏ vào rừng và ra lệnh họ phải tìm cách bắt lại nó. CIA vào cuộc. Họ cài thú vật vào rừng để lấy thông tin, tra hỏi các cây rừng và vi sinh làm nhân chứng. Sau ba tháng lục xét, có tuyên bố con thỏ không hề tồn tại. FBI vào cuộc. Sau hai tuần truy quét không tìm được, họ dốt cháy khu rừng, giết hết mọi sinh vật, kể cả thỏ và họ không thèm xin lỗi gì cả. LAPD vào cuộc. Hai tiếng sau, họ ra khỏi khu rừng, theo sau một con gấu bị đánh bầm dập tả tơi. Con gấu gào lên: “Được rồi, được rồi! Tôi là thỏ, tôi là thỏ!”
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 957
  3. Tags: canh sat, cong viec

Tặng quà

Một chàng trai Scotland hỏi người yêu:
 
- Sinh nhật này em muốn tặng cái gì?
 
- Em không biết, em chưa nghĩ đến điều đó.
 
- Được, anh gia hạn một năm để em suy nghĩ cho kỹ.

Huấn luyện cá giỏi

Một cậu bé bị nhân viên bảo vệ bắt giữ vì câu cá trộm ở một khu vực cấm câu cá với hai giỏ cá đầy.
 
- Cháu có giấy phép câu cá không?
 
- Dạ không có. Đây là cá cảnh của nhà cháu.
 
- Cá cảnh?
 
- Vâng đúng. Tối tối cháu đem cá ra đây thả xuống để cho chúng nó bơi vài vòng thư giãn rồi huýt sáo là chúng tự quay lại nhảy vào giỏ để lại mang về nhà.
 
- Nhảm nhí, cá không thể làm thế được.
 
- Vậy để cháu chỉ cho ông thấy.
 
- Được.
 
Vậy là cậu bé thả cá xuống hồ trước sự chứng kiến của nhân viên bảo vệ. Một lát sau.
 
- Thế nào? Cháu định bao giờ thì gọi chúng quay lại hả?
 
- Gọi ai lại ạ?
 
- Cá.
 
- Cá nào cơ ?

Ngoại ngữ

Ngoại ngữ
Chú chuột con vừa ra khỏi hang gặp ngay con mèo hung tợn. Chú bủn rủn tay chân chỉ chờ chết. Chợt có tiếng chó sủa lớn: Gâu Gâu Gâu. Con mèo cong đuôi chạy mất. Chú chuột quay lại thấy chuột mẹ đang đi tới, chú hỏi:
- Mẹ vừa làm gì mà con mèo chạy mất vậy?
 
Chuột mẹ trả lời:
- Đó là ngoại ngữ đấy con ạ. Con nên học, rất có ích!

 


Cá độ

Trong thời kỳ suy thoái kinh tế, một anh chàng vào quán rượu nói với chủ quán, gọi rượu đãi tất cả mọi người ở đó.
 
Chủ quán đáp lời:
 
- Được thôi, nhưng chúng ta đang trong thời kỳ khủng hoảng kinh tế. Tôi muốn nhìn thấy tiền của anh trước.
 
Anh chàng liền rút ra một nắm tiền đặt lên quầy. Không thể tin vào mắt mình, ông chủ tiệm hỏi:
 
- Anh lấy số tiền đó ở đâu vậy?
 
- Tôi là một tay cá độ chuyên nghiệp! – Anh ta trả lời.
 
- Làm sao có chuyện đó được. Khi cá cược luôn chỉ có 50% cơ hội thắng độ, đúng không?
 
- Tôi chỉ cá độ những gì tôi tin chắc sẽ thắng thôi! Anh chàng bình thản nói
 
- Ví dụ?
 
- Ví dụ nhé, tôi cá với ông 50 đôla rằng tôi có thể cắn được mắt phải của tôi.
 
Ông chủ quán nghĩ ngợi một lúc rồi nhận lời.
 
Anh chàng nọ lôi con mắt giả của anh ta và cắn.
 
- Trời ơi! Anh lừa tôi à? – Ông chủ quán vừa nói vừa đau khổ rút tiền đưa cho anh chàng.
 
- Được rồi, tôi cho ông một cơ hội khác: Tôi cá với ông 50 đôla nữa rằng tôi có thể cắn mắt trái của tôi.
 
Ông chủ lại suy nghĩ một lúc rồi quyết định:
 
- OK! Anh không bị mù. Tôi đã quan sát anh đi vào đây. Tôi sẽ chấp nhận vụ cá cược này.
 
Anh chàng kia lôi hàm răng giả cắn mắt trái.
 
- Anh lại lừa tôi một lần nữa rồi! – Ông chủ quán cay cú.
 
- Đó là cách tôi kiếm được tiền đó ông bạn. Thôi, tôi chỉ lấy của ông một chai scotch thay vì những số tiền thắng cược.
 
Cầm chai rượu trên tay, anh ta đi về phía cuối phòng, cả buổi tối anh ta vui vẻ đánh bạc với một số người địa phương. Sau vài giờ đánh bạc và uống rượu anh ta quay trở lại quầy. Lúc này anh chàng đã say khướt, lè nhè nói:
 
- Ông chủ, tôi cho ông một cơ hội cuối cùng, tôi cá với ông 500 đôla rằng tôi có thể đứng trên cái quầy này chỉ với một chân, và tè vào chai whiskey trên giá đằng sau ông mà không bị rơi ra một giọt nào.
 
Ông chủ quán lần này chắc mẩm thắng cược vì thấy anh kia thậm chí không thể đứng vững với cả hai chân, nữa là một:
 
- Thôi được tôi chấp nhận cá với anh.
 
Anh chàng lúc này liền đứng lên quầy bằng một chân bắt đầu tè. Anh ta “tưới” vào tất cả mọi chỗ, cả người chủ quán, cả quầy bar và cả vào anh ta nữa nhưng không hề một giọt nào vào được chai whiskey kia.
 
Ông chủ quán hớn hở vừa cười vừa nói:
 
- Này cậu, cậu nợ tôi 500 đôla nhé!
 
- Đúng vậy! Nhưng tôi vừa mới cá với đám người ở góc đằng kia 1.000 USD rằng tôi có thể vừa tè lên người ông, lên quầy bar mà vẫn có thể làm ông cười sung sướng được đấy

Có biết là ai không

Mấy anh chàng tán gẫu với nhau. Một người hỏi:
- Các cậu có biết Gutenberg là ai không?
- Không – những người khác đáp.
- Nếu chịu khó đi học buổi tối như tớ, các cậu sẽ biết Gutenberg là người đã sáng chế ra máy in. Còn Parmentier, các cậu có biết là ai không?
- Không – những người khác đáp.
- Nếu đi học buổi tối, các cậu sẽ biết Parmentier là người đã tìm ra khoai tây. Không chịu đi học buổi tối, các cậu sẽ ngu dốt suốt đời.
Nghe vậy, một người bực tức nói:
- Được rồi, chúng tớ không biết Gutenberg và Parmentier. Nhưng cậu, cậu có biết Totoche là ai không?
- Không.
- Thế này nhé, Totoche là thằng cha vẫn đến với vợ cậu trong lúc cậu đi học buổi tối…