Thi tài

Sở cảnh sát Los Angeles LAPD, Cục Điều tra Liên Bang Mỹ FBI và Cục tình báo CIA cùng thi tài xem ai là giỏi nhất. Tổng thống quyết định cho họ một bài thi: ông ta thả một con thỏ vào rừng và ra lệnh họ phải tìm cách bắt lại nó. CIA vào cuộc. Họ cài thú vật vào rừng để lấy thông tin, tra hỏi các cây rừng và vi sinh làm nhân chứng. Sau ba tháng lục xét, có tuyên bố con thỏ không hề tồn tại. FBI vào cuộc. Sau hai tuần truy quét không tìm được, họ dốt cháy khu rừng, giết hết mọi sinh vật, kể cả thỏ và họ không thèm xin lỗi gì cả. LAPD vào cuộc. Hai tiếng sau, họ ra khỏi khu rừng, theo sau một con gấu bị đánh bầm dập tả tơi. Con gấu gào lên: “Được rồi, được rồi! Tôi là thỏ, tôi là thỏ!”
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 913
  3. Tags: canh sat, cong viec

Nhận lỗi

Ông bố giận dữ hỏi ba đứa con trai:
 
- Thú thật đi, ban nãy đứa nào đứng trên kia đổ bô thẳng xuống sông?
 
Ba đứa im lặng. Ông bố tiếp:
 
- Chúng bay hãy nhớ lại chuyện ông Washington và cây anh đào. Bấy giờ, Washington cũng trạc tuổi chúng mày trót dại chặt cây anh đào, nhưng đã thú thật với ông bố. Điều đó khiến bố ông ta rất tự hào.
 
Nghe vậy, thằng bé thứ nhất liền thú nhận. Ông bố thở dài rồi cầm roi lên chuẩn bị vụt cho nó vài roi.
 
- Bố! – Thằng bé phản đối – Bố vừa kể chuyện Washington nhận lỗi thì được ông bố tha cơ mà!
 
- Đúng vậy, nhưng khi Washington chặt cây thì bố ông ta không ở trên cây.

Luật lệ hà khắc

Một khách bộ hành đang lảo đảo bước đi trên sa mạc, ông ta khát nước khủng khiếp, lúc ấy ông ta chợt trông thấy lờ mờ đằng xa một người bán hàng rong già, trên cái bàn trước mặt ông ta đầy những cà vạt để bán.
 
Người khách mệt mỏi hỏi:
 
- Xin làm ơn cho tôi ít nước, tôi chết khát mất.
 
- Tôi không có nước, nhưng tại sao anh không mua một cái cà vạt nhỉ?
 
- Tôi không muốn cà vạt, đồ ngốc, tôi cần nước uống - người khách gào lên.
 
- Ðược rồi, cách đây 5 dặm, trên ngọn đồi kia, ở đó có một khách sạn. Ði đường kia, ở đó họ sẽ cho anh bao nhiêu nước cũng được.
 
Người khách cảm ơn và lê bước về phía ngọn đồi. Ba giờ sau ông ta quay trở lại chỗ cũ.
 
Người bán hàng rong liền hỏi:
 
- Tôi chỉ cho ông rồi mà, khoảng 5 dặm ở ngọn đồi đàng kia. Ông không tìm thấy khách sạn à?
 
- Thấy rồi, tôi thấy nó rồi. Nhưng họ không cho tôi vào nếu tôi không đeo cà vạt !!! - người khách thều thào.

Yếu nhân

Giáo Hoàng vừa kết thúc chuyến nghỉ mát và đang trên xe limousin tới sân bay. Chưa bao giờ lái một chiếc xe như vậy, ông yêu cầu tài xế lái xe cho mình lái một lúc. Tài xế chuyển ra đằng sau và Giáo Hoàng cầm tay lái.
Khi bắt đầu phóng đến 90 dặm một giờ, Giáo Hoàng bị đội tuần tra giao thông bắt tạt vào lề. Người cảnh sát đi đến cửa sổ xe, nhìn vào trong một lúc, rồi nói:
- Đợi một lúc, tôi cần phải gọi điện.
Cảnh sát gọi điện và yêu cầu được gặp sếp. Anh ta báo cáo:
- Tôi đang xử lý một yếu nhân phạm luật và tôi muốn biết mình phải làm gì.
Sếp hỏi lại:
- Ai thế? Một thượng nghị sĩ chăng?
- Không, còn quan trọng hơn thế nữa.
- Đó là ngài thống đốc phải không?
- Không. Quan trọng hơn.
- Tổng thống?
- Không. Quan trọng hơn.
- Vậy thì tóm lại đó là ai mới được chứ?! – Đầu dây bên kia mất bình tĩnh la lớn.
- Tôi không biết! – Viên cảnh sát nói. – Nhưng Giáo Hoàng làm tài xế cho anh ta.

Khen

Trong một bữa tiệc, nhiếp ảnh gia khoe với chủ nhà mấy tấm ảnh mới chụp.
- Mấy tấm ảnh này đẹp quá, chắc là cái máy chụp ảnh của anh phải xịn lắm. – Bà chủ nhà trầm trồ.
Trước khi ra về, nhiếp ảnh gia quay lại nói với chủ nhà:
- Bữa tiệc tối nay ngon quá, chắc mấy cái nồi của bà phải xịn lắm?

Bí Quyết

Bí Quyết

Có hai bí quyết để thành công:
-Đừng bao giờ nói hết những gì mình biết.
-…