Thi tài

Sở cảnh sát Los Angeles LAPD, Cục Điều tra Liên Bang Mỹ FBI và Cục tình báo CIA cùng thi tài xem ai là giỏi nhất. Tổng thống quyết định cho họ một bài thi: ông ta thả một con thỏ vào rừng và ra lệnh họ phải tìm cách bắt lại nó. CIA vào cuộc. Họ cài thú vật vào rừng để lấy thông tin, tra hỏi các cây rừng và vi sinh làm nhân chứng. Sau ba tháng lục xét, có tuyên bố con thỏ không hề tồn tại. FBI vào cuộc. Sau hai tuần truy quét không tìm được, họ dốt cháy khu rừng, giết hết mọi sinh vật, kể cả thỏ và họ không thèm xin lỗi gì cả. LAPD vào cuộc. Hai tiếng sau, họ ra khỏi khu rừng, theo sau một con gấu bị đánh bầm dập tả tơi. Con gấu gào lên: “Được rồi, được rồi! Tôi là thỏ, tôi là thỏ!”
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 852
  3. Tags: canh sat, cong viec

"Lót dạ" trước khi đi ngủ

Chiếc phi cơ bị trục trặc phải đáp xuống một hòn đảo của bộ tộc ăn thịt người. Đội bay và hành khách bị nhốt vào kho "thực phẩm". Buổi sáng đầu tiên, lũ trẻ con nhà tộc trưởng vào kho tóm anh lái chính, chúng hỏi ông bố:
 
- Bố ơi, đây có phải là bữa điểm tâm của chúng ta không?
 
- Tất nhiên, lâu rồi mới có bữa sáng ra hồn.
 
Đến trưa, bọn trẻ lại xông vào đám "thực khách", lôi ra anh hoa tiêu:
 
- Bố ơi, thằng béo này có thể làm bữa trưa được không?
 
- Được đấy, ăn món Âu nhanh tiêu thật!
 
Chiều, bọn trẻ lại bê ra một cô tiếp viên xinh xắn và hỏi bố chúng về bữa tối. Không ngờ, ông bố gắt:
 
- Vừa bé vừa non! Món này rửa sạch đi để tao "lót dạ" trước khi đi ngủ.

Đoán hướng gió

Nhân viên môi giới nhà đất nói với khách hàng về ngôi nhà mà họ quan tâm.
- Thành thật với khách hàng là tôn chỉ nhất quán của chúng tôi. Chúng tôi xin giới thiệu với ông tất cả các ưu, nhược điểm của ngôi nhà. Và bây giờ, tôi xin nói trước về nhược điểm. Phía bắc của ngôi nhà, cách chừng 1 km là trại chăn nuôi lợn, phía tây là khu xử lý nước thải, phía đông là xưởng sản xuất amoniac, còn phía nam là công ty chế biến cá…
- Thế còn ưu điểm của ngôi nhà?
- Vâng, ưu điểm của nó là lúc nào cũng đoán được hướng gió.
- !!!!!

Không thể giải thích

Buổi sáng, người nông dân nọ đã ra ngồi quán rượu và nốc tì tì, chẳng mấy chốc đã say khướt. Lát sau, người láng giềng của ông ta đi qua, thấy vậy bèn hỏi: “Ê! Sao ông bạn lại ngồi đây say sưa như vậy giữa một buổi sáng đẹp trời thế này hả?”.
 
Người nông dân đáp:
 
- Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi.
 
- Chuyện gì đã xảy ra mà có vẻ khủng khiếp thế? – Người láng giềng hỏi.
 
Người nông dân cố gắng làm cho ông bạn hiểu:
 
- Ông biết không, hôm nay, tôi đi vắt sữa bò. Khi thùng sữa gần đầy thì nó co chân trái lên và đá đổ…
 
- Điều đó đâu đến nỗi quá tệ? Có gì nghiêm trọng đâu?
 
- Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi. – Người nông dân nói.
 
- Thế đã xảy ra chuyện gì? – Ông láng giềng hỏi tiếp.
 
Ngần ngừ, người nông dân tiếp:
 
- Tôi tóm lấy chân trái của nó và dùng dây buộc vào một cây cột bên trái. Sau đó, tôi ngồi xuống tiếp tục vắt sữa. Khi sắp xong thì con quỷ ấy lại co chân phải lên đá một phát nữa làm thùng sữa đổ lênh láng.
 
- Lại thế nữa à?
 
- Phải! Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi. Lần này, tôi trói nốt chân phải nó vào cái cột bên phải rồi lại ngồi xuống vắt sữa. Khi thùng sữa gần đầy thì con bò ngu ngốc ấy lại ngoắc đuôi một cái làm đổ thùng.
 
- Ối chà! Hẳn là ông bực mình lắm nhỉ. Nhưng không thể vì chuyện vớ vẩn đó mà ngồi đây ảo não như vậy.
 
- Chưa hết đâu. – Người nông dân tiếp – Lúc đó, tôi không còn sợi dây nào, thế là tôi bèn cởi thắt lưng ra và buộc đuôi con bò lên nóc chuồng. Thế rồi, khi cái quần của tôi tụt xuống thì vợ tôi bước vào. Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi.

Gấp

Trước cửa hiệu thuốc tây, người xếp hàng dài dằng dặc, nhẫn nại nhích lên từng bước một. Bỗng 1 người đàn ông xuất hiện, bộ dạng hớt hải, quần áo xộc xệch chen lên phía trước, miệng liên tục nói: “Xin lỗi, cho tôi qua, gấp lắm rồi, người nhà đang nằm chờ”. Mọi người tỏ vẻ thông cảm và dạt ra để ông ta lên trước. Đến nơi, ông này hổn hển nói với cô bán thuốc: “Chị làm ơn bán gấp cho tôi hai…bao cao su”…


Cao mưu

Bill thường xuyên sử dụng điện thoại công cộng tại bến xe. Anh rất không vui khi chiếc điện thoại này bị hỏng.
 
Anh gọi đi gọi lại đến công ty điện thoại nhưng tất cả những gì anh nhận được chỉ là những lời hứa. Điện thoại vẫn hỏng.
 
Sau vài ngày, Bill gọi lại cho công ty điện thoại và bảo họ rằng thôi không cần vội nữa. Vì bây giờ chiếc điện thoại vẫn hoạt động, chỉ có trục trặc là tất cả tiền xu sau khi nhét vào để gọi điện lại chui ra, sau khi người gọi đã hoàn tất cuộc gọi.
 
Và thế là một thợ sửa điện thoại đã đến ngay lập tức.