Sinh viên Việt Nam giỏi nhất?

Một cuộc thi nhịn đói được tổ chức. Thành phần tham dự gồm: một nhà sư Trung Quốc, một tu sĩ Ấn Độ và một sinh viên Việt Nam. Mỗi người sẽ bị nhốt trong một căn phòng đóng từ bên ngoài và sẽ phải nhịn ăn, nhịn uống hoàn toàn; nếu ai không chịu đựng nổi nữa thì bấm một nút ở trong phòng, sẽ có người cho ra. Ai chịu được lâu hơn thì thắng. Cuộc thi bắt đầu… Nhà sư Trung Quốc biết võ Thiếu Lâm nên đã vận dụng khí công, người này chịu được mười lăm ngày thì bỏ cuộc. Tu sĩ Ấn Độ rất quen với những kiểu hành xác nên nghĩ rằng mình đã chắc phần thắng. Được một tháng, tu sĩ Ấn Độ ấn nút và thực sự kinh ngạc khi anh sinh viên Việt Nam vẫn chưa ra. Một tháng 5 ngày, vẫn chưa thấy dấu hiệu gì từ anh sinh viên. Một tháng 10 ngày, vẫn vậy. Đến một tháng 15 ngày, ban tổ chức vì sốt ruột nên quyết định tự mở cửa để chúc mừng người thắng cuộc. Trong phòng là một hình người da bọc xương, miệng thều thào: - Cái…cái…nút…hư…hư…rồi!!!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 541
  3. Tags: van hoa

3 điều ước

Một con quỷ đen đúa xấu xí , nó có nhiều mưu mẹo và thông minh, tuy nhiên nhưng cơ thể nó thì không bao giờ nó vừa lòng và luôn bị phụ nữ tránh xa. Một bữa nọ, nó gặp một người đứng ngoài phố và bị lột hết đồ, chỉ còn trơ trọi một cái khố che thân. Nhìn kĩ thì: " A , thần đèn đây mà , chào thần đèn, sao thần đèn lại đứng một mình như vậy , quần áo ông bạn đâu hết rồi? "
 
Thần đèn tuy không xấu nhưng tạo cho người ta tham lam, ích kỉ khi giữ cái đèn của ông ta. Nghe quỷ hỏi , thần đèn mới khóc : "Đồ tôi bị tụi "chà đồ nhôm" nó lấy rồi". Bây giờ tôi chỉ còn...
- Vậy sao không hóa phép ra đồ mới. Quỷ hỏi.
- Không được , tôi chỉ có thể hóa phép cho người khác thôi , chứ không hóa phép được cho riêng mình.
Đúng là cơ hội đến , quỷ thấy vậy liền nói: nếu tôi mang đồ mới đến cho anh thì anh cho tôi 3 điều ước chứ?
Thần đèn lưỡng lự nhưng cuối cùng cũng đồng ý.
Quỷ mang đồ đến cho thần đèn, sau khi mặc vào, thần đèn nói: "Bây giờ anh hãy ước đi "
Quỷ hả dạ , nó rất muốn làm thiên thần nhưng sợ nói ra thì người ta cười , nên nó chỉ nói ẩn ý :
Thứ nhất là tôi muốn có cánh
Thứ hai tôi muốn mình trắng toát.
Thứ 3 là tôi muốn có thể gặp chị em phụ nữ thường xuyên
Đùng một cái , con quỷ biến thành ... kotex

Cũng thế

Sau khi về hưu, cặp vợ chồng già suốt ngày quấn quýt bên nhau, hàn huyên tâm sự đủ thứ chuyện. Một hôm, người chồng hỏi, nếu ông chết trước thì người vợ sẽ làm gì.
 
Bà vợ đáp:
 
- Thì em sẽ tìm thuê chung một ngôi nhà với vài quả phụ hoặc phụ nữ độc thân khác ít tuổi hơn em cho khuây khoả nỗi buồn. Vì em khá trẻ so với tuổi, nên những phụ nữ đó phải ít tuổi hơn em thì mới hợp.
 
Rồi bà hỏi lại:
 
- Nhỡ em chết trước anh thì sao?
 
- Anh cũng sẽ làm như thế!

Giai cấp là gì

Con hỏi bố:
- Bố ơi, phân chia giai cấp là gì hả bố?
Bố trả lời:
...
- Lấy nhà mình làm ví dụ, bố kiếm tiền thì bố là giai cấp tư bản, mẹ lãnh đạo thì mẹ là chính quyền, con là nhân dân, còn em con là tương lai, cô giúp việc nhà mình là giai cấp lao động.
Tối hôm đó, em bé ỉa đùn, cậu bé tìm mẹ thì mẹ đang ngủ say, sang phòng cô giúp việc thì thấy bố….
Sáng hôm sau, bố hỏi:
- Hôm qua bố giải thích thế con có hiểu ko?
Con trả lời:
- Giai cấp tư bản thì đè đầu cưỡi cổ giai cấp lao động, trong khi đó chính quyền ngủ say ko biết gì, tương lai thì ngập trong cứt còn nhân dân thì bất lực.... =))

Những công dân mẫu mực

Sếp chở cô thư ký trẻ đi chơi trên chiếc ôtô đời mới, nhưng đột nhiên xe chết máy. Ông ta nghĩ: “Trên cương vị là sếp thì mình sẽ gọi ngay nhân viên cứu hộ, nhưng là một người đàn ông thì mình phải tự sửa chữa”.
 
Ông ta bước ra và chui xuống gầm xe.
 
Trong khi đó, cô thư ký nghĩ bụng: “Với tư cách là một người phụ nữ, mình cần ngồi yên ở trên xe, nhưng ở vị trí là một thư ký, mình phải ở bên cạnh sếp.
 
Cô lập tức bước ra và chui vào gầm xe...
 
Nửa tiếng sau, một người đàn ông đi ngang qua: “Như một người lịch sự, mình không nên làm phiền, nhưng là một công dân, mình cần phải báo cho đôi này biết, chiếc xe của họ đã mất từ đời nào rồi.

Giải pháp

Vào lúc người thuỷ thủ đến thị trấn thì mọi phòng của khách sạn đã kín chỗ.
 
-Ông phải còn phòng nào nữa chứ, anh ta khẩn khoản, hoặc chỉ một cái giường thôi, tôi không cần quan tâm là ở đâu.
 
-À, thực sự là tôi có một phòng đôi mà mới có một người – một anh chàng thuộc lực lượng không quân, người quản lý nói, và anh ta sẽ thấy thoải mái nếu được chia đôi tiền phòng. Nhưng nói thật với anh, anh ta ngáy to đến nỗi những người ngủ cũng phòng hồi trước đó phải phàn nàn rất nhiều. Tôi không chắc lắm là nó có thích hợp cho anh không.
 
-Không vấn đề gì, người lính thuỷ mệt mỏi nói, tôi sẽ lấy nó.
 
Sáng ngày hôm sau anh ta xuống ăn sáng với cặp mắt sáng ngời.
 
-Anh ngủ thế nào rồi? người quản lý hỏi.
 
-Chưa bao giờ tốt hơn thế.
 
Người quản lý rất lấy làm ấn tượng -Không vấn đề gì với anh chàng ngáy to đó ư?
 
-Chả sao cả, tôi làm anh ta phải im miệng ngay, anh chàng kia nói.
 
-Anh làm thế nào? người quản lý hỏi.
 
-Khi tôi vào phòng anh ta đã ở trên giường và ngáy khò khò rồi, anh thuỷ thủ giải thích, tôi đến gần, hôn một cái vào má anh ta và nói ‘Ngủ ngon nha, cưng’, và anh ta ngồi dậy cả đêm để trông chừng tôi.