Nhìn trộm

Trong lúc chờ chú rể tắm, cô dâu không có việc gì làm nên mở tủ lấy cái váy ra ướm thử, quay trước quay sau rồi thốt lên thất vọng : – Ôi trời ơi, sao màu của nó lại thâm thâm xỉn xỉn thế này ? Chú rể trong phòng giật mình, mặt nóng ran. – Lại còn nhăn nheo nữa, anh yêu ! Khuôn mặt chú rể chuyển từ đỏ sang tím, giận tê tái không nói được lời nào … – Xem nào, giời ạ ! Đã thế nó lại còn ngắn tủn, chắc không vừa với em rồi ! – Cô dâu buông lời kết luận Chú rể không chịu nổi nữa, đạp cửa đánh rầm một cái, tồng ngồng chạy ra khỏi buồng tắm, giọng sừng sộ : – Cô thật chẳng coi tôi ra cái gì ! Đã bảo khi tôi tắm không được nhìn trộm cơ mà !!!
  1. Ngày đăng: 03/11/2020
  2. Lượt xem: 1004
  3. Tags: nguoi lon, vo chong

Sự khác biệt của văn hoá

Chiếc du thuyền đang trên hành trình ở Địa Trung Hải, đột nhiên đâm phải đá ngầm. Một vết thủng lớn làm tàu không thể đi tiếp được nữa và có nguy cơ bị chìm. Thuyền trưởng ra lệnh mọi hành khách phải mặc áo phao hoặc đeo phao cứu sinh nhảy xuống biển. Nhưng dù nói thế nào, ngọt nhạt có, hăm dọa có, ông vẫn không thuyết phục được họ. Ông đành để tay thuyền phó lo việc giải quyết đám khách cứng cổ.
10 phút sau quay lại, ông thấy họ đã nhảy hết xuống biển. Rất ngạc nhiên, ông hỏi viên thuyền phó thì anh ta trả lời: “Tôi thuyết phục từng người theo cách riêng hợp với họ.
Với người Đức, tôi nói: “Đây là lệnh, anh phải nhảy!”.
Với người Nga, tôi cổ vũ: “Đó là một hành động cách mạng!”.
Với người Mỹ, tôi bảo: “Này anh, anh đóng bảo hiểm rồi mà!”.
Với người Pháp, tôi nhận xét: “Theo kinh nghiệm của tôi thì ôm phao nhảy xuống nước là một việc rất lãng mạn”.
Với người Anh, tôi nói: “Đây là một môn thể thao thời thượng”
Với người Italy, tôi nói: “Nói thật với anh, cái này đúng ra là bị cấm, nhưng...”.
Còn lại anh chàng Nhật Bản, tôi vỗ vai: “Mọi người nhảy hết cả rồi đấy, ta nhảy đi thôi!”.

Chuyện cao bồi

Hai tên cao bồi Mỹ đứng ngoài đường nhìn vào trong quán. Một tên nói với bạn:

- Mày có nhìn thấy cái thằng đang ngồi sau bàn đang chơi bài kia không ?

- Thằng nào ? Bốn thằng đang chơi bài kia mà.

- Thằng đang đội nón đó.

- Ai chả đội nón đâu.

- Thì cái thằng đang mặc quần jean đấy.

- Thì thằng nào chẳng mặc quần jean cơ chứ.

- Mày không biết à, nó đó... thằng vừa đưa thuốc lá lên môi đấy đấy.

- Tao không biết, cả bốn thằng điều hút thuốc như nhau cả.

- Khốn kiếp, hôm nay mày làm sao ấy. Xem đây, mày sẽ biết ai...

Vừa dứt câu, hắn liền rút súng ra bắn chết ba tên kia, và bảo:

- Đấy, mày thấy rồi chứ, cái thằng còn lại kia kìa.

- Ờ ờ, thấy rồi... Nhưng nó làm sao chứ ?

- Cái thằng ấy hả, đồ chết bầm... tao ghét nó nhất đời.


Giải mã nhãn hiệu xe

BMW = Be My Wife (hãy là vợ anh) hoặc Beautiful Mechanic Wonder (kỳ quan cơ khí).
 
CHEVROLET = Cheap, Hardly Efficient, Virtually Runs On Lucky Every Time (rẻ, kém hiệu quả, hiển nhiên chạy được là nhờ may mắn...).
 
DODGE = Drips Oil, Drops Grease Everywhere (nhỏ dầu rơi mỡ khắp nơi).
 
FIAT = Failure In Italian Automotive Technology (sự thất bại của công nghiệp xe hơi Ý).
 
FORD = First On Rust And Deterioration (gỉ và hỏng nhanh nhất).
 
GM = General Maintenance (cần bảo dưỡng toàn bộ).
 
GMC = Garage Man's Companion (bạn của nhà để xe)
 
HONDA = Happy Owners Never Drive Anything else (những chủ xe hạnh phúc chẳng bao giờ lái cái gì cả).
 
OLDSMOBILE = Old Ladies Driving Slowly Make Others Behind Infuriatingly Late Everyday (mấy bà già chạy chậm khiến người ở phía sau phát điên vì ngày nào cũng bị muộn).
 
SAAB = Swedish Automobiles Always Breakdown (xe Thụy Điển luôn luôn hỏng).
 
TOYOTA = Too Often Yankess Overprice This Auto (người ta thường đánh giá xe này quá cao).
 
VOLVO = Very Old Looking Vehicular Object (bề ngoài cũ rích).
 
VW = Virtually Worthless (Hiển nhiên là vô dụng).

Bể trứng

Trên xe bus, một anh chàng trông thấy có bao tải hàng nên định ngồi lên. 
 
Bỗng bà già ngồi cạnh đó hét to: - "Coi chừng bể trứng!".
 
Anh chàng hoảng hốt hỏi lại: - Bao này đựng trứng hả?
 
- Không. Sầu riêng!

Sự khác biệt của văn hoá

Chiếc du thuyền đang trên hành trình ở Địa Trung Hải, đột nhiên đâm phải đá ngầm. Một vết thủng lớn làm tàu không thể đi tiếp được nữa và có nguy cơ bị chìm. Thuyền trưởng ra lệnh mọi hành khách phải mặc áo phao hoặc đeo phao cứu sinh nhảy xuống biển. Nhưng dù nói thế nào, ngọt nhạt có, hăm dọa có, ông vẫn không thuyết phục được họ. Ông đành để tay thuyền phó lo việc giải quyết đám khách cứng cổ.
10 phút sau quay lại, ông thấy họ đã nhảy hết xuống biển. Rất ngạc nhiên, ông hỏi viên thuyền phó thì anh ta trả lời: “Tôi thuyết phục từng người theo cách riêng hợp với họ.
Với người Đức, tôi nói: “Đây là lệnh, anh phải nhảy!”.
Với người Nga, tôi cổ vũ: “Đó là một hành động cách mạng!”.
Với người Mỹ, tôi bảo: “Này anh, anh đóng bảo hiểm rồi mà!”.
Với người Pháp, tôi nhận xét: “Theo kinh nghiệm của tôi thì ôm phao nhảy xuống nước là một việc rất lãng mạn”.
Với người Anh, tôi nói: “Đây là một môn thể thao thời thượng”
Với người Italy, tôi nói: “Nói thật với anh, cái này đúng ra là bị cấm, nhưng...”.
Còn lại anh chàng Nhật Bản, tôi vỗ vai: “Mọi người nhảy hết cả rồi đấy, ta nhảy đi thôi!”.