Một thương gia đi công tác xa 2 tuần. Sau một tuần, ông gọi điện về nhà hỏi thăm tin tức. Người quản gia ấp úng mãi không thành câu nhưng bị gặng mãi nên ông ta cũng đành nói thật.
- Xin lỗi ông, nhưng chó của ông chết rồi.
- Chó của tôi! Làm sao lại có chuyện đó?
- Bác sĩ nói là nó bị rối loạn tiêu hoá nặng do ăn quá nhiều.
- Ăn quá nhiều ư?? Nhưng ông luôn cho nó ăn theo khẩu phần khoa học cơ mà?
- Vâng, nhưng vì con ngựa đã chết, nên có một lần nó tự mò đến cái máng ăn của ngựa.
- Con ngựa chết rồi!??
- Vâng, đấy là do chuồng ngựa bị cháy nên nó bị …..
- Cái gì, làm sao chuồng ngựa lại bị cháy?
- Lính cứu hoả nói là vụ nổ biệt thự đã ảnh hưởng đến chuồng ngựa quá nặng. – Viên quản gia nghẹn giọng.
- Nổ biệt thự?! – Thương gia không tin vào tai mình nữa.
- Vâng, người ta nói là do gas. Gas bị xì, mà nến thắp quan tài mẹ ngài lại để gần ri đô quá, nên bị bắt lửa…
- Nhắc lại đi. Mẹ tôi… Mẹ tôi… làm sao? – Thương gia hổn hển.
- Vâng, mẹ ngài mất do nhồi máu cơ tim. Bà ấy ko chịu được cú sốc khi biết vợ ngài đã bỏ đi theo em trai ngài.
Ở một làng nọ có một gia đình mới cưới vợ cho con. Sau một thời gian, người con dâu có mang và đẻ một đứa con trai rất khỏe mạnh. Trong ngày đầy tháng của cháu bé, gia đình quên mất mời một người già trong làng. Bà cụ rất tức giận và nói một lời nguyền: “Đứa bé gọi tên ai trong gia đình, người đó sẽ chết.”
Khi đứa bé biết nói thì cả gia đình đã quên lời nguyền kia. Một hôm đứa bé gọi “Bà ơi”, thế là hôm sau bà ngoại nó chết. Khi đứa bé gọi “Mẹ ơi”, thì người mẹ cũng ra đi ngay trong đêm ấy. Hôm sau nữa, đứa bé gọi “Bố ơi”, người bố chán nản, chẳng thiết ăn thiết uống, lên giường nằm chờ chết. Nhưng sáng hôm sau, ông ta thức dậy, thấy mình vẫn sống sờ sờ. Chợt nghe tiếng khóc bên hàng xóm, thì mới hay. Người hàng xóm đang khỏe mạnh thì bỗng chết sáng nay.