Nghề tội lỗi

Hàng rào ngăn cách giữa Thiên Đàng và Địa Ngục bị đổ ngã. Chúa mới gọi Chúa quỷ Satan mà nói: - Chúng ta phải sửa lại cái hàng rào. Ta chịu một nửa tốn phí và ngươi phải trả một nửa. Satan từ chối: - Ông muốn sửa thì ông cứ sửa mình ông đi, tôi không trả tiền phí tổn. Đó là việc của ông làm mà. Chúa dọa là sẽ thưa tòa Satan. Satan trả lời: - Cứ việc thưa đi, làm sao ông tìm ra một luật sư nào ở trên thiên đàng chứ !!!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 840
  3. Tags: ton giao

Trong nhà hàng

- Hãy cho tôi một chú lợn sữa. Đừng quá mỡ nhưng cũng đừng quá nạc. Được quay kỹ nhưng vẫn còn hườm hườm máu.
 
- Máu nhóm nào, thưa ông? - Người phục vụ hỏi.

Sửa chuông

Một thanh niên chạy ùa vào tiệm thợ điện, mặt đỏ gay tức tối:
 
- Sáng hôm qua tôi đã nói anh thay người đến sửa chuông cửa nhà tôi rồi mà?- Anh chàng rống lên- Và ông cũng hứa sẽ cho người đến đấy liền?
 
- Tôi đã làm đúng như thế- Người quản lý ngắt lời- Tôi đảm bảo là có! ?, Bill, – Ông ta quay sang gọi một nhân viên ở phía sau văn phòng- Hôm qua anh có tới Parklodge làm việc đó không?
 
- Có thưa ông – Bill đáp- Tôi có tới đó và nhấn chuông hơn mười phút nhưng không thấy ai mở cửa nên tôi đoán là mọi người chắc đi vắng hết rồi!

Chẳng nghe thấy gì cả

Thầy giáo trẻ hỏi học sinh:
– Ai đã hái trộm táo của trường và còn làm gãy cả cành?
– (Im lặng)
– Thầy cao giọng hỏi đầy vẻ ám chỉ: Nào Peter, em có biết không?
– Thưa thầy, em ngồi ở cuối lớp nên chẳng nghe thấy thầy hỏi gì ạ.
- Em nói thế nào ấy chứ. Thôi được rồi, tôi sẽ có cách kiểm tra. Bây giờ em hãy thử hỏi tôi một câu gì đó, xem tôi có nghe rõ không?
– Vâng ạ, xin thầy hãy nói xem, hôm qua ai đã hôn chị gái em ở dưới gốc cây sồi già?
– Peter, em nói rất đúng. Thầy chẳng nghe thấy em hỏi gì cả.

Bill và Sharif

Thủ tướng Nawaz Sharif đến Washington để tham dự một cuộc hội kiến với tổng thống Mỹ là Bill Clinton. Sau bữa ăn tối, Bill nói với Sharif: "Này Sharif, tôi không biết anh nghĩ gì về các thành viên trong nội các của mình nhưng của tôi thì họ rất thông minh và sáng dạ."
 
"Làm sao anh biết được điều đó hả Bill..." - ngài Sharif hỏi
 
"Ô, đơn giản lắm cơ!" - Bill nói - "tất cả bọn họ đều phải trải qua một cuộc trắc nghiệm đặc biệt trước khi làm Bộ trưởng. Ðợi một tí nhé!". Ông ta gọi bà Ngoại trưởng Madeleine Albright đến và nói với bà ta "Nói tôi nghe nào Madeleine, ai là con của cha mẹ bà và ai không phải là anh chị em của bà..."
 
"Ah, quá dễ thưa Tổng thống" - Madeleine đáp - "đó chính là tôi!"
 
"Tốt lắm Madeleine" Clinton nói và ngài Sharif của chúng ta rất ngạc nhiên.
 
Ông ta trở về Islamabad và suy nghĩ rất lâu về trí thông minh của các thành viên trong nội các mình. Cuối cùng ông cho gọi Sartaj Aziz đến và nói: "Sartaj Aziz, nói tôi nghe nào, ai là con của cha mẹ anh và ai không phải là anh chị em của anh..."
 
Sartaj Aziz suy nghĩ rất lâu, rất lâu nhưng vẫn không biết được câu trả lời. "Tôi có thể suy nghĩ thêm không thưa Thủ tướng... Có thể tôi sẽ trả lời ngài vào ngày mai..." - "Dĩ nhiên", Sharif nói, "tôi cho anh 24 giờ đấy"
 
Sartaj Aziz đi khỏi và cố nặn óc ra để suy nghĩ về câu hỏi của ngài Thủ tướng, ông ta cho triệu tập các bộ trưởng, thứ trưởng và các quốc vụ khanh nhưng không ai biết được câu trả lời. 20 giờ sau, Sartaj Aziz vẫn còn rất lo lắng - vẫn chưa có câu trả lời và chỉ còn đúng 4 giờ nữa thôi. Cuối cùng Sartaj Aziz nói "Tôi sẽ hỏi George Fernandez, ông ta rất thông minh, ông ta sẽ biết được câu trả lời." Thế là ông ấy hỏi Fernandez thật.
 
"George" - Sartaj nói - "nói tôi nghe ai là con của cha mẹ ông và ai không phải là anh chị em của ông..."
 
"Ðơn giản quá", George trả lời, "đó chính là tôi! "
 
"Ô" - thế là Sartaj Aziz gọi điện cho ngài Sharif ngay. "Thưa thủ tướng, tôi đã có câu trả lời đây: người đó chính là George Fernandez"
 
"Không phải, đồ ngốc ạ" - Sharif giận dữ nói - "người đó chính là Madeleine Albright!"

Cái gì?

Một luật sư vào quán rượu làm một vài ly sau giờ làm việc. Anh ta tự nhiên nhìn thấy một gã say bên cạnh cứ lẩm bẩm một mình và hình như hắn đang say sưa nghiên cứu vật gì đó trên tay.
 
Anh ta xáp lại gần khi gã say rượu đưa cái vật nhỏ bé đó ra trước ánh đèn, nói lý nhí:
 
- Nó trông như đồ nhựa ấy.
 
Tò mò quá, luật sư hỏi:
 
- Anh đang cầm gì trong tay đấy?
 
- Tôi cũng không biết nữa, nó trông giống đồ nhựa nhưng lại có vẻ như là làm từ cao su. Gã say nói.
 
- Cho tôi xem với nào?
 
Gã say đưa vật ấy cho luật sư xem. Luật sư vo tròn nó trong bàn tay, rồi liếm và ngửi nó.
 
- Đúng thật. Trông nó thì giống đồ nhựa đấy, mà cảm giác lại giống đồ cao su. Nó cũng chẳng có hương vị gì đặc biệt cả. Tôi cũng không thể biết được nó là cái gì? Anh lấy nó ở đâu đấy?
 
- Từ trong mũi tôi ấy mà.