Lịch sự tới tận phút cuối

“Cơ trưởng Sinclair thay mặt cho phi hành đoàn xin chào mừng quí vị đi trên chuyến bay số 602 từ London tới New York của hàng không vương quốc Anh. Chúng ta đang bay ngang qua Đại Tây Dương trên độ cao khoảng 35.000 bộ. Nếu quí vị nhìn ra cửa sổ bên phải của máy bay, quí vị sẽ thấy cánh của máy bay đang cháy. Nếu quí vị nhìn sang bên trái thì sẽ thấy một cánh của máy bay đang rơi xuống. Nếu quí vị nhìn xuống Đại Tây Dương, quí vị sẽ thấy 3 người đang vẫy tay chào từ biệt. Một là tôi, cơ trưởng, một người nữa là anh bạn phi công phụ lái của tôi và người còn lại là cô tiếp viên hàng không. Đây là băng thu âm. Chúc quý vị có một chuyến đi vui vẻ!”.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 830
  3. Tags: cong viec

Suy luận

Suy luận
Hai người đàn ông đi ngược chiều gặp nhau, một người hỏi:
- Anh có thấy…?
- Anh bị mất chiếc dép phải không ?
- Phải !
- Dép da ?
- Phải, đúng vậy.
- Và không được mới lắm ?
- Đúng rồi !
- Màu đen chứ gì ?
- Vâng !
- Chiếc dép của chân trái ?
- Chính xác! Ông thấy nó phải không, vui lòng cho tôi xin lại đi …
- Ồ không, tôi không thấy nó đâu cả !
- Thế sao ông biết rõ ràng chiếc dép tôi mất như vậy ?
- Tôi nhìn vào chiếc dép còn lại ông đang mang.

Có đáng để nuôi?

Nhà sắp có khách, bà vợ hách dịch hỏi ông chồng: “Ông định mặc quần đùi để tiếp khách hay sao?”.
 
- Tôi muốn để mọi người đều biết, bà đã nuôi tôi thế nào! – Ông chồng hậm hực.
 
- Nếu vậy – bà vợ nói – ông hãy cởi nốt cả quần đùi ra, cho họ biết là ông có đáng để nuôi không.

Cô giáo pro

cô giáo mới nhận dạy một lớp muốn làm quen với học sinh. Sau phần tự giới thiệu, cô hỏi tên từng học sinh. Đến một học sinh, nó nhất định ko chịu nói tên:
 
- Tên em là gì?
 
- Tên em xấu lắm!
 
- Có gì mà ngại em cứ nói đi
 
- Ko tên em xấu lắm...
 
- Ko sao đâu mà, đằng nào cô chả biết em cứ nói đi.
 
- Tên em xấu thật mà. Tên em là cái mà cô thích cầm ý mà.
 
- À cô biết rồi.... Em tên là Cu chứ gì
 
- Không, em tên là Phấn

Không thể giải thích

Buổi sáng, người nông dân nọ đã ra ngồi quán rượu và nốc tì tì, chẳng mấy chốc đã say khướt. Lát sau, người láng giềng của ông ta đi qua, thấy vậy bèn hỏi: “Ê! Sao ông bạn lại ngồi đây say sưa như vậy giữa một buổi sáng đẹp trời thế này hả?”.
 
Người nông dân đáp:
 
- Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi.
 
- Chuyện gì đã xảy ra mà có vẻ khủng khiếp thế? – Người láng giềng hỏi.
 
Người nông dân cố gắng làm cho ông bạn hiểu:
 
- Ông biết không, hôm nay, tôi đi vắt sữa bò. Khi thùng sữa gần đầy thì nó co chân trái lên và đá đổ…
 
- Điều đó đâu đến nỗi quá tệ? Có gì nghiêm trọng đâu?
 
- Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi. – Người nông dân nói.
 
- Thế đã xảy ra chuyện gì? – Ông láng giềng hỏi tiếp.
 
Ngần ngừ, người nông dân tiếp:
 
- Tôi tóm lấy chân trái của nó và dùng dây buộc vào một cây cột bên trái. Sau đó, tôi ngồi xuống tiếp tục vắt sữa. Khi sắp xong thì con quỷ ấy lại co chân phải lên đá một phát nữa làm thùng sữa đổ lênh láng.
 
- Lại thế nữa à?
 
- Phải! Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi. Lần này, tôi trói nốt chân phải nó vào cái cột bên phải rồi lại ngồi xuống vắt sữa. Khi thùng sữa gần đầy thì con bò ngu ngốc ấy lại ngoắc đuôi một cái làm đổ thùng.
 
- Ối chà! Hẳn là ông bực mình lắm nhỉ. Nhưng không thể vì chuyện vớ vẩn đó mà ngồi đây ảo não như vậy.
 
- Chưa hết đâu. – Người nông dân tiếp – Lúc đó, tôi không còn sợi dây nào, thế là tôi bèn cởi thắt lưng ra và buộc đuôi con bò lên nóc chuồng. Thế rồi, khi cái quần của tôi tụt xuống thì vợ tôi bước vào. Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi.

Đòi hỏi

Có một người đàn ông tên là Jim sống gần một con sông. Jim là người rất mộ đạo. Một hôm sông dâng cao và làm ngập lụt thị trấn, Jim bắt buộc phải trèo lên hiên sát mái. Ðang ngồi ở đó, một người chèo thuyền đến và bảo Jim lên thuyền với anh ta.
 
Jim nói “Không, ổn thôi. Thượng đế sẽ quan tâm đến tôi.”
 
Thế là người kia chèo thuyền đi. Nước dâng lên, Jim trèo lên mái nhà. Vào lúc đó một chiếc thuyền khác tới, người ngồi trên gọi Jim lên thuyền.
 
Jim đáp “Không, ổn thôi. Thượng đế sẽ quan tâm đến tôi.”
 
Người kia bèn đi. Nước càng dâng cao hơn và Jim phải trèo lên ống khói. Một chiếc trực thăng bay đến và hạ thang dây xuống. Người phụ nữ trong trực thăng bảo Jim hãy trèo lên thang và lên máy bay.
 
Jim nói với cô ta “Thế này được rồi”.
 
Người kia hỏi lại “Anh chắc chứ?”,
 
Jim đáp “Vâng, chắc chắn là Thượng đế sẽ giúp tôi”.
 
Cuối cùng nước dâng cao quá và Jim chết đuối. Jim bay lên thiên đường và gặp thượng đế.
 
Jim nói “Ngài bảo với tôi là ngài sẽ giúp tôi! Chuyện gì đã xảy ra vậy?”.
 
Thượng đế đáp “Ta đã gửi đến cho ngươi 2 chiếc thuyền và một chiếc trực thăng. Ngươi còn muốn cái gì khác nữa?”