Lịch sự tới tận phút cuối

“Cơ trưởng Sinclair thay mặt cho phi hành đoàn xin chào mừng quí vị đi trên chuyến bay số 602 từ London tới New York của hàng không vương quốc Anh. Chúng ta đang bay ngang qua Đại Tây Dương trên độ cao khoảng 35.000 bộ. Nếu quí vị nhìn ra cửa sổ bên phải của máy bay, quí vị sẽ thấy cánh của máy bay đang cháy. Nếu quí vị nhìn sang bên trái thì sẽ thấy một cánh của máy bay đang rơi xuống. Nếu quí vị nhìn xuống Đại Tây Dương, quí vị sẽ thấy 3 người đang vẫy tay chào từ biệt. Một là tôi, cơ trưởng, một người nữa là anh bạn phi công phụ lái của tôi và người còn lại là cô tiếp viên hàng không. Đây là băng thu âm. Chúc quý vị có một chuyến đi vui vẻ!”.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 791
  3. Tags: cong viec

Những tấm thiệp khó đỡ

Thiệp xin lỗi:
Lốp xe của tôi bị mắc kẹt. Tôi cứ tưởng là nó bị nổ lốp. Khi kiểm tra lốp xe, tôi nhìn thấy con mèo của bạn. Tôi rất tiếc...
 
Thiệp chia buồn, cảm thông:
Được tin vợ đã bỏ anh ra đi, hẳn là anh thất vọng lớn lắm. Nhưng anh cũng đừng quá lo lắng gì chuyện nhỏ đó... Cô ấy mới chuyển đến sống chỗ tôi ấy mà.
 
Thiệp nhớ lại một thời:
Hãy nhìn lại những năm tháng chúng mình bên nhau, anh không thể dừng nghĩ đến những năm tháng ấy. Trong lòng anh luôn tự nhủ... “quái quỷ thật, không hiểu lúc đó mình suy nghĩ thế nào”?
 
Thiệp bày tỏ:
Anh luôn mong mỏi có một người để yêu thương chăm sóc, và sau khi anh gặp em, em làm anh bỏ hẳn ý muốn này.
 
Thiệp tạ ơn:
Phải công nhận rằng, em chính là người dẫn dắt anh đến gần với tôn giáo. Chưa lúc nào anh tin là có địa ngục cho đến khi gặp em.
 
Thiệp giãi bày:
Mỗi ngày trôi qua, anh lại thấy mình còn thật may mắn biết bao, vì em đã không có mặt ở đây để phá nát ngày này của anh.
 
Thiệp mắng chửi:
Anh đã biết ngày này rồi sẽ đến. Em đã bỏ anh đi theo thằng bạn thân nhất của anh... Anh đã mua mấy thứ cho cả nó và em. Chúng là dây xích, rọ mõm, đồ chơi hình cục xương và bả nữa...
 
Thiệp chia tay:
Chúng ta từng là bạn bè thân thiết của nhau từ rất lâu... Vậy nên anh muốn nhắc lại: chúng ta kết thúc nó từ hôm nay.
 
Thiệp nhớ nhung:
Anh rất khốn khổ khi không có em... bởi vì mọi thứ vẫn giống y như khi có em ở đây.
 
Thiệp biết ơn sâu sắc:
Bạn thực là một người bạn quá tốt với tôi, khi hai ta cùng ở trên một con thuyền đang chìm chỉ với một chiếc áo phao... Sau này, tôi sẽ luôn nghĩ về bạn và nhớ bạn khủng khiếp đấy.

Nhật ký oshin

Ngày... tháng... năm...
Chàng lại về muộn. Chàng bỏ bữa tối. "Nó" lại chửi chàng.
 
Ngày... tháng... năm...
Nấu món chàng thích nhất. Thế mà "nó" giành ăn hết. Lại còn khen mình nấu ngon nữa. Đểu thế. Tội chàng quá! Mai "nó" đi công tác, mình cho chàng ăn "phở".
 
Ngày... tháng... năm...
Đi đăng ký tạm trú. Mục "Quan hệ với chủ hộ", mình điền: 3 lần/tuần. Chúng nó trợn tròn mắt. Nhiều hay ít nhỉ?

Siêu định nghĩa

Tạp chí Omni (Mỹ) mở cuộc thi sáng tạo các định nghĩa vui về những đồ vật thông dụng. Sau đây là một số "tác phẩm" lọt vào chung kết:

Dây phơi: Thiết bị làm khô bằng năng lượng mặt trời.

Gương soi: Dụng cụ tạo hình, có màn hình dẹt, độ chính xác rất cao, tạo ra những hình ảnh trung thực, hoàn hảo, được dùng để phân tích sắc đẹp.

Bút: Thiết bị xử lý văn bản vận hành bằng tay.

Con ngựa: Phương tiện giao thông chạy trên mọi địa hình, có khả năng tăng tốc nhanh, lý tưởng để sử dụng trong nông nghiệp, điều khiển bằng tiếng nói hoặc xúc giác.

Con chó: Hệ thống bảo vệ nhà cửa, báo động liên tục với cường độ âm thanh lên tới 86 decibel, có khả năng xua đuổi kẻ xâm nhập. Ngoài ra, có thể chuyển báo chí hoặc đi hộ tống.


Tại sao điên

Tại sao điên
Sau khi bệnh bò điên lan tràn khắp nơi, một nữ phóng viên được cử đi tìm hiểu lý do. 
Hỏi thăm một hồi, cô tìm đến được một trang trại nuôi bò sữa, nơi phát hiện ra ca bệnh bò điên đầu tiên. 
Cô hỏi người quản lý trang trại: “Ông chăm sóc lũ bò sữa này như thế nào?” 
“Hàng ngày chúng tôi cho ăn đúng giờ quy định, ngày vắt sữa 2 lần, mỗi năm cho chúng đi lấy giống 2 lần…” 
“Ôi, lạ nhỉ. Vậy thì tại sao chúng nó lại điên được?” 
“Thế tôi hỏi cô nhé: ngày nào tôi cũng vắt sữa cô 2 lần mà 1 năm mới cho đi chơi với bạn trai 2 lần thì cô có điên người lên không?

Trí thông minh của phụ nữ

Một phụ nữ đang lái xe trên đương thì bị một viên cảnh sát chặn lại. Anh ta yêu cầu cô gái xuất trình bằng lái xe vì cô đã chạy xe quá tốc độ.
Cô gái đáp:
- Thưa ông cảnh sát, tôi không có bằng lái. Người ta đã tịch thu nó trong lần thứ tư tôi bị bắt quả tang lái xe trong tình trạng say rượu.
Viên cảnh sát nghiêm mặt:
- Việc này nghiêm trọng đây, hãy cho tôi xem đăng ký xe!
Cô gái trả lời:
- Tôi không có giấy lái xe vì đây không phải là xe của tôi. Tôi chôm nó từ ga-ra của ông chủ sau khi giết chết ông ấy. Xác ông ta vẫn trong cốp xe đây này!
Viên cảnh sát choáng váng lùi lại, đặt tay lên báng súng và dùng bộ đàm gọi tiếp viện. Khi lực lượng hỗ trợ có mặt, cảnh sát trưởng tiến đến gần cô gái, súng lăm lăm trong tay, yêu cầu cô rời xe. Cô gái vui vẻ tuân lệnh. Cảnh sát trưởng hỏi:
- Thưa cô, viên sĩ quan này nói rằng cô thông báo có xác chết trong cốp xe. Xin vui lòng mở nó ra.
Cô gái mở cốp xe, giả bộ ngạc nhiên khi thấy nó trống rỗng. Cảnh sát trưởng cũng ngạc nhiên không kém, hỏi tiếp.
- Đề nghị xuất trình bằng lái xe và giấy đăng ký xe!
Cô gái mở ví và đưa cả hai loại giấy cho ông ta. Cảnh sát trưởng xuống giọng:
- Mong cô thứ lỗi, tôi không biết nói gì bây giờ. Viên sĩ quan ở đằng kia nói với tôi rằng cô không có bằng lái, không có giấy đăng ký xe và trong cốp xe chứa một xác chết.
Cô gái mỉm cười, nhún vai:
- Chắc anh ta cũng bảo với ông rằng tôi lái xe quá tốc độ, phải không?