Không có cơ hội

Nàng mời chàng cứ cuối tuần sang nhà trọ của nàng ăn cơm chung. Rồi một hôm, nàng khuyên nhủ chàng: “Từ nay, anh hãy bớt hút thuốc lá đi, chỉ hút một điếu sau mỗi bữa ăn ngon em nấu thôi nhé”. Chàng thở dài: Thế tức là em bảo anh bỏ thuốc luôn rồi còn gì.
  1. Ngày đăng: 10/05/2016
  2. Lượt xem: 1004
  3. Tags: tinh yeu

Hội nghị Diên Hồng

Tướng quân cất tiếng hỏi:
- Có Đánh không?
Các Bô lão đồng thanh:
- Đánh Đánh! Nhất định phải đánh!! Đèn đuốc sáng rực, hết thảy nhãn thần đều lộ hung quang.
Tướng quân rút di động, bấm số, mặt lạnh như tiền, gằn từng tiếng một nói: Anh ơi!….Ghi em con 72!!! 

 


Hoạ vô đơn chí

Một thương gia đi công tác xa 2 tuần. Sau một tuần, ông gọi điện về nhà hỏi thăm tin tức. Người quản gia ấp úng mãi không thành câu nhưng bị gặng mãi nên ông ta cũng đành nói thật.

- Xin lỗi ông, nhưng chó của ông chết rồi.

- Chó của tôi! Làm sao lại có chuyện đó?

- Bác sĩ nói là nó bị rối loạn tiêu hoá nặng do ăn quá nhiều.

- Ăn quá nhiều ư?? Nhưng ông luôn cho nó ăn theo khẩu phần khoa học cơ mà?

- Vâng, nhưng vì con ngựa đã chết, nên có một lần nó tự mò đến cái máng ăn của ngựa.

- Con ngựa chết rồi!??

- Vâng, đấy là do chuồng ngựa bị cháy nên nó bị …..

- Cái gì, làm sao chuồng ngựa lại bị cháy?

- Lính cứu hoả nói là vụ nổ biệt thự đã ảnh hưởng đến chuồng ngựa quá nặng. – Viên quản gia nghẹn giọng.

- Nổ biệt thự?! – Thương gia không tin vào tai mình nữa.

- Vâng, người ta nói là do gas. Gas bị xì, mà nến thắp quan tài mẹ ngài lại để gần ri đô quá, nên bị bắt lửa…

- Nhắc lại đi. Mẹ tôi… Mẹ tôi… làm sao? – Thương gia hổn hển.

- Vâng, mẹ ngài mất do nhồi máu cơ tim. Bà ấy ko chịu được cú sốc khi biết vợ ngài đã bỏ đi theo em trai ngài.


Cô đặc thông tin

Đang biên tập bài viết của một phóng viên, thư ký toà soạn gọi anh này lên khiển trách:
 
- Bài này chỉ cần viết trong 50 chữ, mà anh viết tới 500 chữ! Anh có biết một diện tích như vậy trên mặt báo giá bao nhiêu tiền không? Mang về “cô đặc” lại cho tôi!
 
Cuối cùng, tin đó được đăng như sau:
 
‘Nguyễn Thanh X., Hà Nội. Tối 22/5, bật lửa soi xem xăng xe còn hay hết. Xăng còn. X. thọ 30 tuổi’.

Chuyện cao bồi

Hai tên cao bồi Mỹ đứng ngoài đường nhìn vào trong quán. Một tên nói với bạn:

- Mày có nhìn thấy cái thằng đang ngồi sau bàn đang chơi bài kia không ?

- Thằng nào ? Bốn thằng đang chơi bài kia mà.

- Thằng đang đội nón đó.

- Ai chả đội nón đâu.

- Thì cái thằng đang mặc quần jean đấy.

- Thì thằng nào chẳng mặc quần jean cơ chứ.

- Mày không biết à, nó đó... thằng vừa đưa thuốc lá lên môi đấy đấy.

- Tao không biết, cả bốn thằng điều hút thuốc như nhau cả.

- Khốn kiếp, hôm nay mày làm sao ấy. Xem đây, mày sẽ biết ai...

Vừa dứt câu, hắn liền rút súng ra bắn chết ba tên kia, và bảo:

- Đấy, mày thấy rồi chứ, cái thằng còn lại kia kìa.

- Ờ ờ, thấy rồi... Nhưng nó làm sao chứ ?

- Cái thằng ấy hả, đồ chết bầm... tao ghét nó nhất đời.


Sát sinh tội nặng lắm!

Một người đánh cá đem cá vào chợ bán. Có nhà sư trông thấy, bảo:
- Ngày nào ngươi cũng sát sinh, tội nặng lắm! Ðể nhà chùa làm lễ sám hối cho, có bằng lòng không?  
 
Người đánh cá hỏi:
- Sám hối thì phải thế nào? 
 
Sư bảo:
– Bán rẻ cá cho nhà chùa để nhà chùa phóng sinh, thả xuống ao.  
 
Người đánh cá nói:
- Vâng! Nhưng xin nhà chùa cho mỗi con năm tiền, chứ kém không được.  
 
Sư nói:
- Nam mô phật! Sao đắt thế! Xưa nay nhà chùa vẫn mua cá rán ở hàng cơm cũng chỉ có ba tiền một con, nữa là cá chưa rán.