Có một vị Tướng quân thời nhà Tống được lệnh vua ra canh giữ biên ải. Suốt 4 tháng liền trong doanh trại ko có phụ nữ cho nên ông ta cảm thấy vô cùng bứt rứt khó chịu. Có một điều lạ là quân lính của ông ta thì thằng nào thằng nấy mặt mũi tươi rói. Một hôm ôm bắt một thằng lại hỏi:
“Tụi mày sống trong doanh trại mấy tháng ko có phụ nữ mà vẫn vui vẻ phây phây. Chúng mày đã làm gì? Khai mau?”
Tên lính sợ hãi đáp:
“Dạ, bẩm Tướng quân… bọn con dùng ngựa…” anh lính ấp úng trả lời.
“Cút ngay, ko tao chém. Thằng bệnh hoạn!” viên Tướng quát.
Viên tướng nghĩ đi nghĩ lại, thấy cũng có lý. Khuya hôm đó đợi cả doanh trại đi ngủ ông ta lén lút bắt 1 con ngựa cái làm thử, thấy sướng sướng nên tâm trạng vô cùng phấn chấn. Sáng hôm sau ông gặp tên lính và hỏi với thái độ vui vẻ:
“Ê, nói tao nghe. Chúng mày dùng ngựa như thế nào?”
“Dạ, bọn con dùng ngựa vào làng tìm kĩ nữ ạ.”
- Anh thân yêu, em lại bị chứng đãng trí nữa rồi. Sáng nay, em đã vào cửa hàng để mua cho anh một đôi giày mới. Loay hoay thế nào, khi ra về em mới phát hiện là đã mua nhầm cái váy dạ hội cho em mới khổ chứ.
That's my wife!
-My darling, I had a senior moment again! This morning, I did went to a store to buy you a new pair of shoes. After a while squirming, when I left, I realised that I "accidentally" bought a gown for myself instead...
Sau khi về hưu, cặp vợ chồng già suốt ngày quấn quýt bên nhau, hàn huyên tâm sự đủ thứ chuyện. Một hôm, người chồng hỏi, nếu ông chết trước thì người vợ sẽ làm gì.
Bà vợ đáp:
- Thì em sẽ tìm thuê chung một ngôi nhà với vài quả phụ hoặc phụ nữ độc thân khác ít tuổi hơn em cho khuây khoả nỗi buồn. Vì em khá trẻ so với tuổi, nên những phụ nữ đó phải ít tuổi hơn em thì mới hợp.