Tại một cửa hàng bán quần áo phụ nữ, một anh chàng đi ra đi vào tần ngần ngắm nghía đủ thứ nhưng không chọn được gì. Thấy vậy, cô bán hàng xinh xắn lại gần hỏi anh ta có cần giúp đỡ không.
Anh chàng đáp:
- Tôi muốn mua đôi găng tay tặng vợ nhưng lại không biết cô ấy dùng cỡ nào.
- Tay chị ấy có bằng chừng này không? - Cô bán hàng dịu dàng hỏi và đặt tay lên tay người khách.
- Có lẽ là nhỏ hơn một chút! - Anh chàng trả lời.
Cô bán hàng ướm thử rồi chọn cho anh ta một đôi găng. Cô hỏi tiếp:
- Anh còn cần gì nữa không?
- Lẽ ra thì không cần, - Anh chàng lém lỉnh đáp - nhưng với cách cô bán hàng thì tôi thấy mình cần mua cho vợ bộ đồ lót nữa.
Một ngýời ðàn ông ðến ðồn cảnh sát.
- Thýa ông thanh tra, tôi xin trình báo là vợ tôi bị mất tích. Cách ðây một tuần, cô ấy dắt chó ði dạo và từ ðó không thấy về.
- Ông có thể tả qua vợ ông ðýợc không?
- Cô ấy tóc vàng, mà không hình nhý tóc ðỏ. Không cao lắm, nhýng hình nhý cũng không phải thấp. Mắt cô ấy màu xanh lõ, xanh lá cây thì ðúng hõn.
- Thôi ðýợc rồi, thế con chó của ông giống gì, có to không?
- À, giống Bri. Nó cao 65 cm, lông mày hung nhạt, mũi ðen, mắt màu hạt dẻ sẫm, có một vết sẹo nhỏ dýới cằm, nó ðeo một miếng thẻ mang số ZA 3823976