Dùng ngựa như thế nào

Có một vị Tướng quân thời nhà Tống được lệnh vua ra canh giữ biên ải. Suốt 4 tháng liền trong doanh trại ko có phụ nữ cho nên ông ta cảm thấy vô cùng bứt rứt khó chịu. Có một điều lạ là quân lính của ông ta thì thằng nào thằng nấy mặt mũi tươi rói. Một hôm ôm bắt một thằng lại hỏi: “Tụi mày sống trong doanh trại mấy tháng ko có phụ nữ mà vẫn vui vẻ phây phây. Chúng mày đã làm gì? Khai mau?” Tên lính sợ hãi đáp: “Dạ, bẩm Tướng quân… bọn con dùng ngựa…” anh lính ấp úng trả lời. “Cút ngay, ko tao chém. Thằng bệnh hoạn!” viên Tướng quát. Viên tướng nghĩ đi nghĩ lại, thấy cũng có lý. Khuya hôm đó đợi cả doanh trại đi ngủ ông ta lén lút bắt 1 con ngựa cái làm thử, thấy sướng sướng nên tâm trạng vô cùng phấn chấn. Sáng hôm sau ông gặp tên lính và hỏi với thái độ vui vẻ: “Ê, nói tao nghe. Chúng mày dùng ngựa như thế nào?” “Dạ, bọn con dùng ngựa vào làng tìm kĩ nữ ạ.”
  1. Ngày đăng: 03/11/2018
  2. Lượt xem: 985
  3. Tags: chon loc, nguoi lon

Bợm nhậu đón xuân

Bợm nhậu đón xuân
Một người tới dự buổi họp mặt cuối năm, mọi người mời anh ta:
 
- Anh dùng một ly nhé?
 
- Không, tôi phải lái xe.
 
- Vậy sao anh không để xe ở nhà?
 
- Lúc đầu tôi cũng tính vậy, nhưng sợ tới trễ chẳng còn gì mà uống nữa.

Sai một ly...

Nhờ những thành công ngoạn mục tại Mỹ, một chuyên gia marketing của một hãng nước ngọt danh tiếng được cử sang Trung Đông làm thị trường. Một năm sau, không những không đẩy được doanh số lên mà còn làm người tiêu dùng ở đó tẩy chay sản phẩm, anh ta trở về, thất vọng ê chề.
 
Một người bạn hỏi:
- Tại sao cậu lại không thành công với những người Ảrập?
 
Anh chàng đáp:
- Khi tớ được cử sang Trung Đông, tớ cực kỳ tin tưởng vào thành công vì rõ ràng là sản phẩm của chúng tớ chưa được biết tới ở đó. Vấn đề đầu tiên tớ gặp phải là không biết tiếng Ảrập. Vì thế, tớ lập kế hoạch tiếp thị qua 3 bức bích chương chuyển tải thông điệp của hãng. Bức đầu tiên mô tả một người đàn ông lê lết trên sa mạc nóng bỏng, hoàn toàn kiệt sức và khát cháy họng. Trong bức thứ hai, anh ta đang uống nước ngọt của hãng tớ. Còn bức thứ ba, trông anh ta tươi tỉnh và rạng rỡ. Rồi tớ cho nhân viên dán những tấm bích chương đó khắp nơi.
 
- Kế hoạch đó đáng lẽ phải có hiệu quả mới đúng. - Người bạn nói.
 
Chuyên viên marketing giải thích:
- Ồ! Vấn đề là ở chỗ, tớ không chỉ không biết tiếng Ảrập, mà còn không nhận ra là người Ảrập đọc từ bên phải qua bên trái.

25 tuổi mà còn dại

Có hai anh em nhà nọ chẳng may đá bóng sang vườn nhà bên cạnh.
 
Khi sang bên hàng xóm xin lại quả bóng, họ thấy một người đàn ông đứng cạnh một cái bình vỡ còn trên tay cầm một quả bóng. Người đàn ông lên tiếng:
 
- Có phải hai con đã đá quả bóng này không?
 
Hai anh em chưa hết ngạc nhiên thì ông ta lại hỏi tiếp:
 
- Cảm ơn các con đã giúp ta thoát khỏi cái bình này, ta là một vị thần đã bị nhốt trong này khá lâu, và bây giờ để cảm ơn công cứu mạng của các con, ta sẽ ban cho mỗi con một điều ước. Tuy nhiên, ta cũng có một điều kiện cho các con, đấy là ta muốn các con hãy phục vụ ta một ngày.
 
Vậy là từ sáng đến trưa, từ trưa đến tối, anh em nhà nọ phục vụ ông ta. Đến đêm khuya, người anh bèn hỏi:
 
- Chúng con bây giờ có thể ước được rồi chứ a!
 
- Con bao nhiêu tuổi rồi? - Ông thần hỏi.
 
- Dạ, con 25 tuổi rồi ạ!
 
- Lạ thật, chẳng lẽ người ta 25 tuổi rồi mà vẫn còn tin vào các vị thần ư?

Sai lầm của bác sỹ

Hai thầy thuốc lâu năm hàn huyên trong giờ giải lao bên lề hội nghị khoa học:
 
- Lần đầu tiên trong đời tôi đã phạm sai lầm nghiệp vụ nghiêm trọng. – Một người thổ lộ với giọng chán chường.
 
- Thì cứ bình tâm kể lại vụ việc xem sao! – Người đồng nghiệp động viên.
 
- Tôi chữa khỏi cho một bệnh nhân chỉ sau một lần khám duy nhất, mà đâu biết ông ta là triệu phú.

Khó hiểu

Một người Anh qua Việt Nam du lịch, viết thư cho bạn:
 
- "Ở Việt Nam rất vui, người dân ở đây rất thân thiện và hiền lành. Thức ăn thì phong phú, trái cây xanh tươi, ngọt ngào. Tôi đã đi khắp 3 miền đất nước, ở đâu cũng được đón tiếp rất nồng hậu. Tôi biết thêm nhiều điều mới lạ và lý thú.
 
Nhưng có một điều mà tôi không làm sao hiểu nổi. Đó là người Việt Nam rất ghét phim, nhưng họ lại thường xuyên đi đến rạp để xem phim. Lần nào xem xong, họ cũng đứng dậy và nói " hate film" (?!)"...