Bé cái nhầm

Một khách du lịch lạc trong sương mù, xe lại hết xăng. Ông ta phải đi lang thang ở vùng nông thôn vắng vẻ, tay cầm chiếc can không. Rất lâu sau đó, cuối cùng ông ta mới tìm được một căn nhà nhỏ. Mệt lử đử đến không thở ra hơi, ông khách gõ cửa và hỏi: - Có ai trong đó không? - Có cháu ạ - Tiếng một đứa trẻ đáp. - Bố cháu có trong đó không? - Không ạ, bố cháu vừa đi rồi! - Thế mẹ cháu? - Ban nãy mẹ cháu ở đây, nhưng mẹ cháu đi rồi, khi bố cháu vào... Ông khách du lịch kiệt sức bắt đầu nổi cáu: - Thế không bao giờ cả ba người trong gia đình cháu có mặt đông đủ ở đây à? - Có chứ ạ, thưa ông, nhưng không phải ở đây. - Đứa trẻ đáp. - Đây là nhà vệ sinh.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 724
  3. Tags: chon loc

Đi guốc trong bụng

Một chàng trai tán tỉnh cô gái mới quen:
 
- Chà! Trông cô đẹp quá!
 
Thấy cô gái nín lặng, chàng trai tức giận:
 
- Bày đặt giả bộ, chứ trong bụng đang mừng dữ lắm.
 
- Sao anh biết trong bụng tôi đang mừng ?
 
- Sao lại không. Tôi đi guốc trong bụng cô đấy!
 
- Anh hay thế à! Thế…sau đó anh ra bằng đường nào ?

Bill và Sharif

Thủ tướng Nawaz Sharif đến Washington để tham dự một cuộc hội kiến với tổng thống Mỹ là Bill Clinton. Sau bữa ăn tối, Bill nói với Sharif: "Này Sharif, tôi không biết anh nghĩ gì về các thành viên trong nội các của mình nhưng của tôi thì họ rất thông minh và sáng dạ."
 
"Làm sao anh biết được điều đó hả Bill..." - ngài Sharif hỏi
 
"Ô, đơn giản lắm cơ!" - Bill nói - "tất cả bọn họ đều phải trải qua một cuộc trắc nghiệm đặc biệt trước khi làm Bộ trưởng. Ðợi một tí nhé!". Ông ta gọi bà Ngoại trưởng Madeleine Albright đến và nói với bà ta "Nói tôi nghe nào Madeleine, ai là con của cha mẹ bà và ai không phải là anh chị em của bà..."
 
"Ah, quá dễ thưa Tổng thống" - Madeleine đáp - "đó chính là tôi!"
 
"Tốt lắm Madeleine" Clinton nói và ngài Sharif của chúng ta rất ngạc nhiên.
 
Ông ta trở về Islamabad và suy nghĩ rất lâu về trí thông minh của các thành viên trong nội các mình. Cuối cùng ông cho gọi Sartaj Aziz đến và nói: "Sartaj Aziz, nói tôi nghe nào, ai là con của cha mẹ anh và ai không phải là anh chị em của anh..."
 
Sartaj Aziz suy nghĩ rất lâu, rất lâu nhưng vẫn không biết được câu trả lời. "Tôi có thể suy nghĩ thêm không thưa Thủ tướng... Có thể tôi sẽ trả lời ngài vào ngày mai..." - "Dĩ nhiên", Sharif nói, "tôi cho anh 24 giờ đấy"
 
Sartaj Aziz đi khỏi và cố nặn óc ra để suy nghĩ về câu hỏi của ngài Thủ tướng, ông ta cho triệu tập các bộ trưởng, thứ trưởng và các quốc vụ khanh nhưng không ai biết được câu trả lời. 20 giờ sau, Sartaj Aziz vẫn còn rất lo lắng - vẫn chưa có câu trả lời và chỉ còn đúng 4 giờ nữa thôi. Cuối cùng Sartaj Aziz nói "Tôi sẽ hỏi George Fernandez, ông ta rất thông minh, ông ta sẽ biết được câu trả lời." Thế là ông ấy hỏi Fernandez thật.
 
"George" - Sartaj nói - "nói tôi nghe ai là con của cha mẹ ông và ai không phải là anh chị em của ông..."
 
"Ðơn giản quá", George trả lời, "đó chính là tôi! "
 
"Ô" - thế là Sartaj Aziz gọi điện cho ngài Sharif ngay. "Thưa thủ tướng, tôi đã có câu trả lời đây: người đó chính là George Fernandez"
 
"Không phải, đồ ngốc ạ" - Sharif giận dữ nói - "người đó chính là Madeleine Albright!"

20 năm trước

Bộ trưởng Giáo dục về thăm trường cũ, ông muốn thăm căn phòng trong KTX mà ông đã ở cách đây 20 năm. Trong căn phòng này hiện có một sinh viên đang ở.
 
Ông vào phòng và thốt lên:
- ồ vẫn cái bàn ta từng ngồi học 20 năm trước. Vẫn cái giường ta từng ngủ 20 năm trước. Ôi, vẫn cái tủ ta treo quần áo 20 năm trước.
 
Và ông mở tủ ra, trong tủ có một cô đang ngồi mà không có mảnh vải che thân. Chú sinh viên vội nói:
- Ðây là bà chị họ em mới ở quê ra.
 
- Chà, chú em giải thích giống hệt ta 20 năm trước!

Tay chơi gôn tồi

Mike và Joe là đồng nghiệp tại một cơ quan. Cả hai cùng thích chơi gôn nhưng Mike thường chơi với Bob còn Joe hay đi đánh với Bill.
 
Một hôm Joe sang nhà Mike, hỏi:
 
“Sao cậu không chơi gôn với Bob nữa?”
 
Mike: “Thế cậu có chịu chơi gôn với một người luôn mồm chửi rủa sau mỗi lần đánh, đánh ăn gian ở hố cát rồi ghi lận điểm vào thẻ của hắn không?”.
 
Joe: “Tất nhiên là không”
 
Mike: “Ừ, cả thằng Bob cũng không”.
 
Rồi Mike quay sang hỏi Joe:
 
“Thế còn cậu, tại sao lại không chơi với thằng Bill nữa?”
 
Joe: “Cậu có chịu được cái cảnh phải chơi gôn với một người luôn rủ cậu tạt vào quán bar sau khi chơi, sau đó chuốc rượu cho cậu say mèm rồi dìu về nhà cậu, để mặc cậu ngủ trên ghế và tâm sự với cô vợ của cậu trên giường của chính vợ chồng cậu không?”
 
“Làm gì có thằng chó nào chịu được như thế!”, Mike hét lên.
 
Joe: “Đúng, và thằng Bill cũng thế!”.

Nhật ký oshin

Ngày... tháng... năm...
Chàng lại về muộn. Chàng bỏ bữa tối. "Nó" lại chửi chàng.
 
Ngày... tháng... năm...
Nấu món chàng thích nhất. Thế mà "nó" giành ăn hết. Lại còn khen mình nấu ngon nữa. Đểu thế. Tội chàng quá! Mai "nó" đi công tác, mình cho chàng ăn "phở".
 
Ngày... tháng... năm...
Đi đăng ký tạm trú. Mục "Quan hệ với chủ hộ", mình điền: 3 lần/tuần. Chúng nó trợn tròn mắt. Nhiều hay ít nhỉ?