Bé cái nhầm

Một khách du lịch lạc trong sương mù, xe lại hết xăng. Ông ta phải đi lang thang ở vùng nông thôn vắng vẻ, tay cầm chiếc can không. Rất lâu sau đó, cuối cùng ông ta mới tìm được một căn nhà nhỏ. Mệt lử đử đến không thở ra hơi, ông khách gõ cửa và hỏi: - Có ai trong đó không? - Có cháu ạ - Tiếng một đứa trẻ đáp. - Bố cháu có trong đó không? - Không ạ, bố cháu vừa đi rồi! - Thế mẹ cháu? - Ban nãy mẹ cháu ở đây, nhưng mẹ cháu đi rồi, khi bố cháu vào... Ông khách du lịch kiệt sức bắt đầu nổi cáu: - Thế không bao giờ cả ba người trong gia đình cháu có mặt đông đủ ở đây à? - Có chứ ạ, thưa ông, nhưng không phải ở đây. - Đứa trẻ đáp. - Đây là nhà vệ sinh.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 914
  3. Tags: chon loc

Ai tìm ra châu Mỹ

Trong giờ địa lý, thầy giáo gọi Hà:
- Em hãy chỉ đâu là châu Mỹ?
- Thưa thầy, đây ạ! – Hà chỉ trên bản đò.
- Tốt lắm! Nào, thế bây giờ trò Bi hãy nói cho thầy biết ai đã có công tìm ra châu Mỹ?
- Thưa thầy, bạn Hà.

 


Không có cơ hội

Nàng mời chàng cứ cuối tuần sang nhà trọ của nàng ăn cơm chung. 
Rồi một hôm, nàng khuyên nhủ chàng: “Từ nay, anh hãy bớt hút thuốc lá đi, chỉ hút một điếu sau mỗi bữa ăn ngon em nấu thôi nhé”. 
Chàng thở dài: Thế tức là em bảo anh bỏ thuốc luôn rồi còn gì.

Ai làm việc nấy

Buổi sáng, cô vợ gọi điện đến cơ quan cho chồng:
 
- Xe máy của em không nổ được. Anh có thể về nhà và sửa cho em được không?
 
- Cô nghĩ tôi là ai vậy? Tôi không phải thợ sửa xe máy.
 
Một lúc sau, cô vợ lại gọi đến:
 
- Anh có thể về nhà được không? Đầu video nhà mình tự nhiên lại bị hỏng.
 
- Cô nghĩ tôi là ai? Tôi không phải là thợ chữa tivi, video.
 
Đến buổi trưa, anh chồng lại nhận được cú điện thoại nữa của cô vợ phàn nàn về cái cửa bị kẹt không khoá được. Và lần này anh ta gào lên:
 
- Cô nghĩ tôi là ai vậy? Tôi không phải là thợ mộc.
 
Buổi tối, anh ta đi làm về. Cô vợ kể lại rằng đã nhờ ông hàng xóm chữa giúp tất cả. Anh chồng hỏi:
 
- Thế sau khi chữa xong ông ta có đòi công sá gì không?
 
- Ông ta đề nghị rằng hoặc là em nấu cho ông ấy một bữa ăn, hoặc là “chiều” ông ta một tí.
 
- Thế em đã nấu cho ông ấy ăn món gì? – Anh chồng nhẹ nhàng hỏi.
 
Lần này thì đến cô vợ tỏ ra giận dữ:
 
- Anh nghĩ tôi là ai vậy? Tôi không phải là đầu bếp.

Nhận lỗi

Ông bố giận dữ hỏi ba đứa con trai:
 
- Thú thật đi, ban nãy đứa nào đứng trên kia đổ bô thẳng xuống sông?
 
Ba đứa im lặng. Ông bố tiếp:
 
- Chúng bay hãy nhớ lại chuyện ông Washington và cây anh đào. Bấy giờ, Washington cũng trạc tuổi chúng mày trót dại chặt cây anh đào, nhưng đã thú thật với ông bố. Điều đó khiến bố ông ta rất tự hào.
 
Nghe vậy, thằng bé thứ nhất liền thú nhận. Ông bố thở dài rồi cầm roi lên chuẩn bị vụt cho nó vài roi.
 
- Bố! – Thằng bé phản đối – Bố vừa kể chuyện Washington nhận lỗi thì được ông bố tha cơ mà!
 
- Đúng vậy, nhưng khi Washington chặt cây thì bố ông ta không ở trên cây.

Đặc ân

Tổng thống đang đi thăm một khu dân cư và mọi người đều diện bộ quần áo đẹp nhất của mình. Tất cả đứng dọc hai bên đường đi để mong nhận được sự quan tâm của ngài.
 
Một người dân địa phương mặc bộ quần áo đi lễ đẹp nhất của mình và đinh ninh Tổng thống sẽ ngừng lại và nói chuyện với mình. Ông ta đứng cạnh một kẻ vô gia cư rất hôi hám. Chợt Tổng thống đi ngang, kề vào tai gã vô gia cư thì thầm câu gì đấy rồi đi ngang tiếp. Không thể tin được là Tổng thống lại không thèm đếm xỉa đến mình, ông bèn đến bên kẻ vô gia cư nọ và nhanh chóng thương lượng đổi bộ quần áo xịn của mình lấy bộ đồ rách rưới của kẻ khốn cùng, các thêm tất cả số tiền đang có trong ví.
 
Mặc bộ quần áo hôi hám ấy vào, ông ta chạy như bay xuống phố, vòng ra phía trước đón đầu Tổng thống để mong có cơ hội được diện kiến và tiếp chuyện.
 
Vừa may Tổng thống đi đến, nhác thấy ông ta, ngài tiến lại gần, vẻ mặt cực kỳ niềm nở làm người đàn ông như nở từng khúc ruột. Thế rồi, ngài kề vào tai ông ta thì thầm:
 
- Lúc nãy ta đã bảo ngươi cút khỏi đây với mớ giẻ rách khốn kiếp này rồi mà?