Bắt gặp

3 cô gái làm việc tại cùng một vãn phòng với cùng một bà sếp. Ngày nào họ cũng nhận thấy bà chủ ra về sớm. Một ngày nọ họ quyết định khi bà chủ vừa đi khỏi sẽ ra về theo. Bởi bà chủ sẽ chẳng quay lại hay gọi điện, nên sẽ không thể biết họ về sớm. Hôm đó, cô nàng tóc nâu rất vui sướng khi được về nhà sớm. Cô chãm sóc vườn cây, chơi với cậu con và đi ngủ sớm. Cô nàng tóc đỏ cũng phấn khởi đi đến phòng tập thể dục trước khi đi hẹn hò với bạn trai. Còn cô nàng tóc vàng khấp khởi về nhà với hy vọng sẽ làm chồng ngạc nhiên. Nhưng khi vừa đến phòng ngủ, cô nghe thấy âm thanh lạ từ trong phát ra. Cô nhẹ nhàng mở cửa ra và giật mình khi nhìn thấy bà chủ đang nằm trên giường cùng chồng mình. Lại nhẹ nhàng đóng cửa lại, cô chuồn ra khỏi nhà. Ngày hôm sau, cô tóc đỏ và tóc nâu lại chuẩn bị về sớm. Họ hỏi cô tóc vàng có muốn về cùng không. “Không đâu”, cô tóc vàng hét lên, “Hôm qua tôi suýt nữa thì bị bà ấy bắt gặp”.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 876
  3. Tags: nguoi lon

Tân hôn

Tân hôn
Đôi vợ chồng mới cưới. Đêm tân hôn... Sáng hôm sau, hai người thức dậy, chàng bảo:
 
- Em yêu, đến lúc ăn bữa sáng rồi đấy!
 
- Thôi, anh yêu, ta thay bữa sáng bằng tình yêu đi - nàng đề nghị.
 
Chàng đồng ý. Bữa trưa tình huống cũng lặp lại như vậy. Đến chiều, nàng nhìn thấy chàng ngồi co chân trên lò sưởi. Ngạc nhiên, nàng hỏi:
 
- Anh làm gì thế, anh yêu?
 
- À, anh đang... hâm nóng bữa tối.

Có biết là ai không

Mấy anh chàng tán gẫu với nhau. Một người hỏi:
- Các cậu có biết Gutenberg là ai không?
- Không – những người khác đáp.
- Nếu chịu khó đi học buổi tối như tớ, các cậu sẽ biết Gutenberg là người đã sáng chế ra máy in. Còn Parmentier, các cậu có biết là ai không?
- Không – những người khác đáp.
- Nếu đi học buổi tối, các cậu sẽ biết Parmentier là người đã tìm ra khoai tây. Không chịu đi học buổi tối, các cậu sẽ ngu dốt suốt đời.
Nghe vậy, một người bực tức nói:
- Được rồi, chúng tớ không biết Gutenberg và Parmentier. Nhưng cậu, cậu có biết Totoche là ai không?
- Không.
- Thế này nhé, Totoche là thằng cha vẫn đến với vợ cậu trong lúc cậu đi học buổi tối…

anh của ngày hôm nay

Ai ngờ, lòng tự ái của anh quá lớn, anh vùng dậy, giận dỗi, nói mà như gào thét: “Con biết rồi! Con hiểu rồi! Bố mẹ xấu hổ vì có thằng con vô tích sự như con đúng không? Được! Con sẽ đi cho bố mẹ hài lòng! Con sẽ lên thành phố kiếm tiền, lập nghiệp! Hôm nay con ra đi với hai bàn tay trắng, không một xu dính túi, nhưng ngày con trở về, con thề sẽ làm cho bố mẹ nở mày nở mặt! Bố mẹ cứ chờ xem!”. Dứt lời, anh lạnh lùng cắm đầu chạy thẳng. Bố mẹ đuổi theo anh nhưng không kịp. Rồi họ tự trấn an nhau rằng chắc anh chỉ qua nhà bạn ở vài ngày, hết giận, anh sẽ về…
 
Nhưng không, anh đi thật, biệt tăm mấy năm trời, không tin, không tức, để cha mẹ anh ở nhà chờ đợi mỏi mòn và đày đọa nhau trong nỗi ân hận dày vò…
 
Sáng nay, một chiếc xe hơi mới coóng rì rì rẽ vào ngõ nhà anh rồi đỗ xịch ngay giữa sân. Cha mẹ anh ở trong nhà lập tức lao ra, bà con láng giềng thấy thế cũng ùa tới. Cửa xe hơi mở chầm chậm, anh lịch lãm bước ra, tất cả như vỡ òa! Anh đã trở về, trở về thật rồi! Cha mẹ nhào tới, ôm anh thật chặt, nước mắt nhạt nhòa! Anh cũng khóc, cũng nấc lên nghẹn ngào, nhưng giọng vẫn cố thều thào: “Bố mẹ trả tiền taxi giúp con! Con chả có xu nào!”.

Có và không

Một chàng trai cầu hôn cô gái mới quen:
 
- Thế nhà anh có xe Mercedes không?
 
- Không.
 
- Có khi nào anh mặc đồ của hãng Bossini không?
 
- Không.
 
- Nhà anh có biệt thự 3 tầng với mảnh vườn 0,5 ha không?
 
- Không.
 
Cô gái bĩu môi, nhìn anh bằng cái ánh mắt khinh thường và lạnh lùng ra đi...
 
Chàng trai buồn bã về thuật lại câu chuyện cho bố. Ông bố bối rối:
 
- Cha có thể bán cái Rolls-Royce đang dùng để mua ba chiếc Mercedes. Thay toàn bộ áo quần hiệu Pierre Cardin bằng Bossini rẻ tiền. Cha cũng có thể cho một phần đất nhỏ trong nông trại để con có 0,5 ha. Nhưng đập đi năm tầng của biệt thự tám tầng này thì thật là... uổng.

Thôi Rồi Kiếp con nguời!!!

Một cha xứ định bán con ngựa của mình. Một người đến hỏi mua:
 
- Tôi cần lưu ý ông, Cha xứ nói, nó chỉ nghe theo những tiếng nhà đạo thôi. Muốn thúc nó chạy thì nói “tạ ơn Chúa”, còn muốn nó đứng lại thì nói “Alléluia” (hãy hoan hỉ lên)
 
- Lần đầu tiên tôi nghe nói thế đấy, vị khách hàng đáp, chứ tôi đã quen với ngựa cả đời rồi.
 
Ngồi trên yên ngựa xong ông khách hô:
 
- Tạ ơn Chúa!
 
Con ngựa đi nước kiệu. Đến tiếng “Tạ ơn Chúa” thứ hai thì nó phóng theo nước đại. Nhưng bất chợt, vị khách nhìn thấy một dốc núi cheo leo ngay trước mặt mình. Hoảng hốt, ông ta hét lên :
 
- Alléluia!
 
Con ngựa kịp dừng lại sát bên bờ vực chừng một mét. Lau mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, vị khách thở phào:
 
- Tạ ơn Chúa!.