3 điều ước

Một con quỷ đen đúa xấu xí , nó có nhiều mưu mẹo và thông minh, tuy nhiên nhưng cơ thể nó thì không bao giờ nó vừa lòng và luôn bị phụ nữ tránh xa. Một bữa nọ, nó gặp một người đứng ngoài phố và bị lột hết đồ, chỉ còn trơ trọi một cái khố che thân. Nhìn kĩ thì: " A , thần đèn đây mà , chào thần đèn, sao thần đèn lại đứng một mình như vậy , quần áo ông bạn đâu hết rồi? " Thần đèn tuy không xấu nhưng tạo cho người ta tham lam, ích kỉ khi giữ cái đèn của ông ta. Nghe quỷ hỏi , thần đèn mới khóc : "Đồ tôi bị tụi "chà đồ nhôm" nó lấy rồi". Bây giờ tôi chỉ còn... - Vậy sao không hóa phép ra đồ mới. Quỷ hỏi. - Không được , tôi chỉ có thể hóa phép cho người khác thôi , chứ không hóa phép được cho riêng mình. Đúng là cơ hội đến , quỷ thấy vậy liền nói: nếu tôi mang đồ mới đến cho anh thì anh cho tôi 3 điều ước chứ? Thần đèn lưỡng lự nhưng cuối cùng cũng đồng ý. Quỷ mang đồ đến cho thần đèn, sau khi mặc vào, thần đèn nói: "Bây giờ anh hãy ước đi " Quỷ hả dạ , nó rất muốn làm thiên thần nhưng sợ nói ra thì người ta cười , nên nó chỉ nói ẩn ý : Thứ nhất là tôi muốn có cánh Thứ hai tôi muốn mình trắng toát. Thứ 3 là tôi muốn có thể gặp chị em phụ nữ thường xuyên Đùng một cái , con quỷ biến thành ... kotex
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 449
  3. Tags: tong hop

Chiếc cân biết bói

Một nữ y tá đáp chuyến bay đi Chicago. Trong khi ngồi chờ chuyến bay trong phòng chờ ở phi trường cô ta nhìn thấy một chiếc cân ở góc phòng, kế bên có tấm bảng ghi: Cân và bói - 25 xu. Cô ta tự nhủ: Ta thử xem nó bói gì?
Cô ta bỏ một đồng 25 xu vào máy và leo lên cân. Tức thời có một tấm thẻ được in ra, trên đó viết:
- Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds và cô sắp đi Chicago.
Ngạc nhiên vô cùng nhưng cô ta tự nhủ:
- Chắc ai nó cũng đoán thế, ta thử 1 lần nữa xem.
Cô ta bỏ tiền vào và leo lên cân. Một tấm thẻ được in ra:
- Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô sắp đi Chicago và cô sẽ thổi sáo.
Cô ta mỉm cười và nghĩ thầm: Ðúng là láo, ta có bao giờ chơi một nhạc cụ nào đâu.
Cô vừa trở lại ghế ngồi thì thấy có một anh chàng cao bồi đang ngồi đó tự bao giờ kế bên anh ta có một chiếc sáo. Không biết sao cô cầm sáo lên và thổi một bản nhạc rất hay. Quá sửng sốt cô quay trở lại cái cân, bỏ tiền vào lần nửa. Tấm thẻ in ra viết:
- Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô sắp đi Chicago, cô đã thổi sáo và cô sắp làm vỡ kính.
Cô ta bật cười: Tôi làm sao mà làm vỡ kính được?
Vừa định quay lại ghế ngồi cô bỗng trượt chân, ngã xuống và va phải tấm kính vỡ toang.
Sau khi hoàn hồn cô ta lại bỏ tiền vào cái cân kỳ diệu và chờ tấm thẻ in ra. Trên đó viết:
- Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô định đi Chicago, cô đã làm một số chuyện tầm phào và đã lỡ chuyến bay.

Đến bệnh viện nhanh nhất

Một người qua đường, đang vội đi thăm bệnh hỏi thăm:

- Xin lỗi ông, làm thế nào để đến được bệnh viện thật nhanh?

- À, thế này nhé, ông cứ nhắm mắt lại và từ từ băng qua con đường kia rồi ông sẽ được đưa ngay tới đó.


Tức ói máu

Tức ói máu

Khách du lịch dừng chân tại một nông trại và trao đổi với nông dân: "Hai con bò sữa của ông mỗi ngày cho bao nhiêu lít sữa?"

- Con đen hay con trắng - người nông dân hỏi lại.

- Ví dụ con trắng.

- Mười lít.

- Còn con đen?

- Cũng mười lít.

- Thế ông cho chúng ăn gì?

- Con con đen hay con trắng?

- Con trắng chẳng hạn.

- Cỏ linh lăng.

- Còn cho con đen?

- Cũng cỏ linh lăng.

- Này, nếu đối với 2 con bò, cái gì cũng giống nhau, tại sao lần nào ông cũng hỏi tôi rằng tôi nói về con đen hay con trắng? - du khách tỏ vẻ khó chịu về màn đối thoại.

- Vì con trắng là của tôi.

- À, ra thế! Còn con đen?

- Cũng của tôi.


25 tuổi mà còn dại

Có hai anh em nhà nọ chẳng may đá bóng sang vườn nhà bên cạnh.
 
Khi sang bên hàng xóm xin lại quả bóng, họ thấy một người đàn ông đứng cạnh một cái bình vỡ còn trên tay cầm một quả bóng. Người đàn ông lên tiếng:
 
- Có phải hai con đã đá quả bóng này không?
 
Hai anh em chưa hết ngạc nhiên thì ông ta lại hỏi tiếp:
 
- Cảm ơn các con đã giúp ta thoát khỏi cái bình này, ta là một vị thần đã bị nhốt trong này khá lâu, và bây giờ để cảm ơn công cứu mạng của các con, ta sẽ ban cho mỗi con một điều ước. Tuy nhiên, ta cũng có một điều kiện cho các con, đấy là ta muốn các con hãy phục vụ ta một ngày.
 
Vậy là từ sáng đến trưa, từ trưa đến tối, anh em nhà nọ phục vụ ông ta. Đến đêm khuya, người anh bèn hỏi:
 
- Chúng con bây giờ có thể ước được rồi chứ a!
 
- Con bao nhiêu tuổi rồi? - Ông thần hỏi.
 
- Dạ, con 25 tuổi rồi ạ!
 
- Lạ thật, chẳng lẽ người ta 25 tuổi rồi mà vẫn còn tin vào các vị thần ư?

Cách mượn đồ hàng xóm

Cứ mỗi lần người đàn ông nhà bên đến gõ cửa nhà Robinson là y như rằng ông ta sẽ mượn một thứ gì đó.
- Lần này ông ta sẽ không có cơ hội mượn được thứ gì nữa đâu – Robinson lẩm bẩm nói với vợ – Xem đây này.
- Ơ, tôi tự hỏi không biết sáng nay anh có dùng cái cưa máy hay không? – Người hàng xóm bắt đầu.
- Ôi, tôi rất tiếc – Robinson nói – Nhưng thật sự thì cả ngày hôm nay tôi phải dùng đến nó rồi.
- Nếu vậy thì anh sẽ không cần những cây gậy chơi gôn đâu nhỉ, anh có phiền nếu tôi mượn chúng không? – Người hàng xóm hỏi.