kể chuyện lớp 3

Trong giờ kể chuyện lớp 3, cô giáo yêu cầu mỗi học sinh tự sáng tác 1 câu truyện cổ tích, cốt truyện phải có đầy đủ 3 tố chất: -Phần đầu kinh dị -Phần giữa hài hước -Phần cuối bi thảm. Bài làm: "Ngày xửa ngày xưa có 1 con quỷ cười xong chết"
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 1425
  3. Tags: chon loc, truong hoc

Chó nhà ai thế này?

Một bà đang lái xe qua vùng nông thôn, nhìn thấy ở phía trước một ông cụ và một con chó theo sau. Khi chiếc xe đến gần bổng dưng con chó vọt qua đường. Con chó bị ô tô va vào và chết liền tại chỗ. Bà cho xe ngừng lại ngay và tiến lại gần ông cụ.
 
- Tôi lấy làm tiếc là sự việc đã xảy ra như vậy - Bà ta nói - Liệu hai bảng có dàn xếp xong không?
 
Ông cụ trả lời: “À được”. Rồi cụ bỏ tiền vào túi khi chiếc xe đã biến đi xa và nhìn xuống con vật đã chết.
 
- Không biết chó của ai đấy nhỉ? - Ông cụ lẩm bẩm.

Sách viễn tưởng

Hiệu sách Hill là nơi lui tới của nhiều người bởi tính trung thực của đội ngũ bán hàng.
 
Một hôm, có một ông khách đi vào hiệu sách và hỏi cô bán sách:
 
- Tôi muốn mua cuốn "Đàn ông là chúa tể của phụ nữ", ở đây có không?
 
Rất lịch sự, cô gái đáp:
 
-Sách viễn tưởng bán ở gian bên cạnh, thưa ông.
 
- Thế còn cuốn "100 cách để trở thành trụ cột trong gia đình"?
 
- Ông có thể tìm cuốn đó trong gian sách dành cho thiếu nhi.

Cảnh sát và đồn trưởng cứu hỏa

Anh cảnh sát Micheal Fenwick được phân công trực cả đêm ở đồn cảnh sát quận 3. Bất ngờ được nghỉ sớm, anh về nhà vào 2 giờ sáng, sớm hơn 4 tiếng so với mọi khi. Không muốn đánh thức cô vợ Camille, anh cởi quần áo, bò đến và leo lên giường.
 
Cô vợ ngồi dậy và nói với giọng buồn ngủ: "Mike yêu quý, hãy xuống cửa hàng bán thuốc qua đêm ở phố bên, mua cho em thuốc Tynenol loại cực mạnh. Em bị đau đầu khủng khiếp".
 
"Được rồi, cưng ạ", anh nói, và mò mẫm bò qua phòng ngủ, mặc lại bộ đồng phục rồi chạy xuống cửa hàng bán thuốc.
 
Đến nơi, người bán thuốc nhìn anh, vẻ ngạc nhiên:
 
"Ơ, anh có phải là Fenwick, cảnh sát quận 3 không?'
 
"Vâng, tôi đây", anh đáp.
 
"Thế thì anh đang làm cái quái gì với bộ đồng phục của ông đồn trưởng cứu hỏa thế?".

Nghèo đâu phải tội

Nghèo đâu phải tội
Vì nghèo nên hơn 30 tuổi đầu anh vẫn chưa có người yêu, tủi thân lắm.
Ngày ngày nhìn bọn trai trẻ nắm tay những cô gái xinh đẹp dạo phố mà mắt anh cay cay. Những cô gái xinh đẹp với áo dây, váy ngắn gợi cảm, phấn hồng phớt nhẹ, môi thoa son bóng mượt đến nao lòng.
Nghèo có phải là cái tội? Giá như giàu hơn một chút là anh có thể mua áo dây, váy ngắn và thỏi son đẹp như thế rồi.

Cứ nói

Ông bố đang tiếp chuyện với khách, cậu con trai cứ chạy ra chạy vào như muốn nói điều gì với bố.
Bố: Đừng làm trò nữa, có gì cứ nói.
Thằng nhóc: Dạ, mẹ kêu con nói với bố đừng giữ khách ở lại ăn cơm!