Khó cứu

Hai chiếc xe máy đâm sầm vào nhau, tài xế văng ra mỗi người một góc, bất tỉnh. Người đi đường thấy vậy bèn vực một người dậy, trấn an: – Ông bị thương nặng rồi, nhưng yên tâm, tôi sẽ đưa ông tới nhà bác sĩ. Chỉ cách đây 50 mét thôi. – Ôi, đó chính là tôi đấy – nạn nhân thều thào. – Không sao, đầu đường bên kia cũng có một bác sĩ rất giỏi. – Ông ấy nằm ngay kia kìa.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 618
  3. Tags: tong hop

Có đầu có đuôi

Vợ ở xa nhà gọi điện thoại cho chồng hỏi:

- Anh yêu, con mèo con của chúng ta thế nào rồi?

- Chết rồi!

- Trời! Một tin dữ như thế anh phải nói có đầu có đuôi chứ? Chẳng hạn, anh có thể nói là “Nó trèo lên nóc nhà, không cẩn thận nên rơi xuống đất!”. Rồi sau đó mới từ từ nói: “Nó không còn nữa”. Anh hiểu không?

- Anh hiểu rồi.

- Anh yêu, bây giờ anh cho em biết mẹ em thế nào?

- Mẹ trèo lên nóc nhà..


Người giúp việc dễ bảo

Hai ông bà già nọ có một cánh đồng rất rộng lớn. Sau khi ông qua đời, bà không đảm đương được công việc đồng áng bèn thuê người giúp việc. Để tránh điều tiếng không hay, bà chọn một anh chàng đồng tính luyến ái.
 
Sau một vụ mùa bội thu, bà chủ nhà rất hài lòng, bèn mở tiệc chiêu đãi tại một nhà hàng trong thị trấn. Dự tiệc có cả khách của bà và bạn bè của người giúp việc.
 
Tiệc tàn, bà chủ nhà về nhà chờ rất lâu mới thấy người giúp việc trở lại. Bà gọi anh ta vào phòng, dằn giọng nói:
 
- Tôi là chủ của cậu. Vì vậy, cậu phải thực hiện mọi yêu cầu của tôi, phải không?
 
- Vâng! - Người giúp việc đáp.
 
- Vậy thì, cởi giày của tôi ra!
 
Người giúp việc cung cúc nghe lời.
 
- Cởi nốt tất nữa!
 
Anh ta lại làm theo.
 
- Cởi váy tôi ra!
 
Người giúp việc ngoan ngoãn vâng lệnh.
 
- Cởi cả nịt ngực nữa!
 
Anh chàng nghe lời không chút phản kháng.
 
- Cởi nốt quần lót của tôi ra!
 
Mệnh lệnh lập tức được tuân theo.
 
Cuối cùng, bà chủ nói:
 
- Lần sau, cậu mà còn mặc quần áo của tôi đi ra khỏi cái nhà này là tôi đuổi việc cậu ngay lập tức. Nghe chưa?

Vận may không trọn

Một bà lão sống trong túp lều trên bờ biển cùng với một chú chó.
 
Hàng ngày, bà lững thững dắt chó dạo trên bãi biển, hưởng những ngày cuối đời một cách yên ả. Bỗng một hôm, trong khi đang tản bộ, bà vấp phải một cái lọ bị sóng đánh dạt vào bờ.
 
Bà lão chà xát cái lọ và một làn khói tỏa ra rồi tụ lại thành một vị thần. Ông ta nói:
- Cảm ơn bà đã cứu ta thoát khỏi chốn giam cầm này. Để đền ơn, ta sẽ ban cho bà 3 điều ước.
 
Bà già không đắn đo suy nghĩ, đáp ngay:
- Tôi muốn có 1 triệu đôla.
 
Vị thần đưa tay lên làm phép và "Bụp!", bà lão ngồi trên một đống tiền. Nhìn lại túp lều rách nát, bà đưa ra điều ước thứ hai:
- Tôi muốn túp lều của mình trở thành một tòa lâu đài.
 
Vị thần lại làm phép và ngay lập tức, túp lều trở thành một lâu đài với tòa ngang dẫy dọc nguy nga.
 
Bà già sung sướng thốt lên:
- Ôi! Thật là tuyệt diệu! Thế là mình cũng trở thành triệu phú vào cuối đời. À, mà cuối đời là thế nào nhỉ, ta còn một điều ước nữa cơ mà. Tôi muốn mình trở thành một thiếu phụ xinh đẹp và con chó của tôi biến thành một người chồng điển trai, cường tráng.
 
Khi điều ước được thỏa nguyện, bà lão, lúc này đã trở thành thiếu phụ, cùng người chồng mang số tiền về tòa lâu đài. Đến giờ lên giường, bà nói với chồng:
- Mình ơi! Hôm nay chúng mình sẽ có một đêm mặn nồng như ngày tân hôn, anh nhé!
 
Người chồng xụ mặt rồi đay nghiến:
- Bây giờ thì sướng nhé! Ai bảo năm ngoái bà đem tôi đi thiến?

Không tin được

Không tin được
Oshin nói với bà chủ:
- Nếu bà không tin tôi thì thôi, bà hãy để cho tôi đi.
- Nhưng tôi rất tin cô. Tôi còn giao cả chìa khoá hòm đựng đồ trang sức cho cô giữ cơ mà.
- Vâng thưa bà. Nhưng mà cái chìa khoá ấy không thể mở được hòm.

Không cần

Một người đang đi trên quảng trường thì thấy một con chó dại xông tới. Anh ta vắt chân lên cổ mà chạy, con chó đuổi theo. Người và chó cứ thế chạy xung quanh quảng trường hết vòng nọ đến vòng kia. Thấy vậy, từ trên cửa sổ gác hai một tòa nhà, một người nói vọng ra:
 
-Anh kia ơi, anh chạy vào nhà đi, cửa ra vào đang mở đấy.
 
-Không cần đâu - người đang chạy vừa thở vừa đáp - Tôi chạy trước nó những hai vòng cơ mà.