Một ông lão đi đến bệnh viện để bác sĩ đo số lượng tinh trùng. Bác sĩ đưa ông một cái chai nhỏ và dặn: “Ông mang chai này về nhà và ngày mai trở lại với mẫu thử tinh dịch”
Ngày hôm sau, ông lão 85 tuổi trở lại với cái chai trống không. Ngạc nhiên, bác sĩ hỏi: “Sau ông không mang mẫu thử đến đây?”
Ông lão trả lời: “Chuyện là như vậy nè bác sĩ. Đầu tiên, tôi thử bằng tay trái của mình, nhưng cũng ko được. Sau đó tôi lại dùng đến tay phải nhưng cũng ko khá hơn. Rồi tôi lại nhờ vợ tôi giúp đỡ. Bà ấy dùng tay phải lẫn tay trái cũng đều ko được gì. Đến nỗi bà ấy phải dùng miệng, nhưng mà ngay khi bà ấy gãy cả răng cũng ko có gì xảy ra. Thậm chí tôi còn nhờ bà hàng xóm kế bên sang giúp đỡ. Bà ấy cũng dùng cả hai tay, rồi đến kẹp giữa hai chân mà kết quả cũng vậy.”
Bác sĩ ngạc nhiên: “Ông nhờ cả hàng xóm nữa à?”
“UH, dù cho chúng tôi có cố gắng thế nào, tôi cũng ko mở được cái nút chai”
- Anh thân yêu, em lại bị chứng đãng trí nữa rồi. Sáng nay, em đã vào cửa hàng để mua cho anh một đôi giày mới. Loay hoay thế nào, khi ra về em mới phát hiện là đã mua nhầm cái váy dạ hội cho em mới khổ chứ.
That's my wife!
-My darling, I had a senior moment again! This morning, I did went to a store to buy you a new pair of shoes. After a while squirming, when I left, I realised that I "accidentally" bought a gown for myself instead...
Nhà văn Mỹ đến nói chuyện tại một trường đại học ở Nhật, thông qua người phiên dịch. Ông kể liền mạch một câu chuyện vui khá dài rồi dừng lại để anh thông ngôn làm việc. Diễn giả rất ngạc nhiên trước việc anh ta chỉ nói có vài câu mà tất cả sinh viên đều cười ồ lên. Lúc kết thúc bài nói, nhà văn cảm ơn anh chàng kia vì đã dịch rất giỏi. Ông hỏi:
- Làm thế nào mà chỉ vài lời thôi anh đã chuyển cả một chuyện cười dài như vậy sang tiếng Nhật?
- Tôi không thuật lại câu chuyện mà chỉ nói với họ là ngài vừa kể một câu chuyện cười, đề nghị cả hội trường cười to lên.