Chuyện của Vova

Vova thường ngồi chung xe bus với Natasa. Một hôm, Vova lấy hết dũng cảm dúi cho Natasa một mẩu giấy, trên đấy viết: “Tôi rất thích bạn, nếu bạn đồng ý kết bạn với tôi thì hãy đưa lại mẩu giấy này cho tôi, còn nếu không đồng ý thì hãy vứt nó qua cửa sổ”. Một lúc sau Natasa chuyển lại mẩu giấy cũ, Vova vui mừng mở ra xem, trên giấy viết: “Không mở được cửa sổ!”
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 573
  3. Tags: truong hoc

Sự khác biệt của văn hoá

Chiếc du thuyền đang trên hành trình ở Địa Trung Hải, đột nhiên đâm phải đá ngầm. Một vết thủng lớn làm tàu không thể đi tiếp được nữa và có nguy cơ bị chìm. Thuyền trưởng ra lệnh mọi hành khách phải mặc áo phao hoặc đeo phao cứu sinh nhảy xuống biển. Nhưng dù nói thế nào, ngọt nhạt có, hăm dọa có, ông vẫn không thuyết phục được họ. Ông đành để tay thuyền phó lo việc giải quyết đám khách cứng cổ.
10 phút sau quay lại, ông thấy họ đã nhảy hết xuống biển. Rất ngạc nhiên, ông hỏi viên thuyền phó thì anh ta trả lời: “Tôi thuyết phục từng người theo cách riêng hợp với họ.
Với người Đức, tôi nói: “Đây là lệnh, anh phải nhảy!”.
Với người Nga, tôi cổ vũ: “Đó là một hành động cách mạng!”.
Với người Mỹ, tôi bảo: “Này anh, anh đóng bảo hiểm rồi mà!”.
Với người Pháp, tôi nhận xét: “Theo kinh nghiệm của tôi thì ôm phao nhảy xuống nước là một việc rất lãng mạn”.
Với người Anh, tôi nói: “Đây là một môn thể thao thời thượng”
Với người Italy, tôi nói: “Nói thật với anh, cái này đúng ra là bị cấm, nhưng...”.
Còn lại anh chàng Nhật Bản, tôi vỗ vai: “Mọi người nhảy hết cả rồi đấy, ta nhảy đi thôi!”.

Người sắp xuất hiện

Thầy bói nói với cô gái: “Sắp tới trong đời cô sẽ xuất hiện một người”.
- Ôi! Người đó thế nào ạ?
- Không tóc, không răng, nặng khoảng 3 ký rưỡi.
- !!!!!


Thôi Rồi Kiếp con nguời!!!

Một cha xứ định bán con ngựa của mình. Một người đến hỏi mua:
 
- Tôi cần lưu ý ông, Cha xứ nói, nó chỉ nghe theo những tiếng nhà đạo thôi. Muốn thúc nó chạy thì nói “tạ ơn Chúa”, còn muốn nó đứng lại thì nói “Alléluia” (hãy hoan hỉ lên)
 
- Lần đầu tiên tôi nghe nói thế đấy, vị khách hàng đáp, chứ tôi đã quen với ngựa cả đời rồi.
 
Ngồi trên yên ngựa xong ông khách hô:
 
- Tạ ơn Chúa!
 
Con ngựa đi nước kiệu. Đến tiếng “Tạ ơn Chúa” thứ hai thì nó phóng theo nước đại. Nhưng bất chợt, vị khách nhìn thấy một dốc núi cheo leo ngay trước mặt mình. Hoảng hốt, ông ta hét lên :
 
- Alléluia!
 
Con ngựa kịp dừng lại sát bên bờ vực chừng một mét. Lau mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, vị khách thở phào:
 
- Tạ ơn Chúa!.

Phát kiến vĩ đại

Vị giáo sư nọ tiến hành một nghiên cứu rất quan trọng. Ông huấn luyện một con bọ chét hiểu và thực hiện được mệnh lệnh khi ông hô "Nhảy!".
 
Ở giai đoạn đầu của cuộc thí nghiệm, nhà khoa học cắt bỏ một chân của con bọ chét rồi ra lệnh cho nó nhảy. Con côn trùng nhỏ bé tuân lệnh. Nhà khoa học liền ghi vào sổ tay: "Sau khi bỏ đi một chân, các cơ quan của bọ chét vẫn hoạt động bình thường".
 
Tiếp đó, nhà bác học cắt bớt một chân nữa của con bọ chét và ra lệnh: "Nhảy!". Con bọ vẫn nhảy lên và ông giáo sư hài lòng ghi vào sổ: "Sau khi bỏ đi hai chân, các cơ quan của bọ chét vẫn hoạt động bình thường".
 
Ở giai đoạn kế, nhà khoa học chỉ để lại cho con bọ chét một chân và ra lệnh cho nó nhảy. Con vật vẫn bật lên như bình thường và người huấn luyện của nó ghi vào sổ: "Các cơ quan của bọ chét hoạt động bình thường khi nó chỉ còn một chân".
 
Cuối cùng, ông giáo sư cắt nốt chân còn lại của bọ chét và ra lệnh cho nó nhảy. Con côn trùng nằm bất động. Nhà khoa học lặp lại thí nghiệm nhiều lần và lần nào cũng cho kết quả tương tự. Ông đi đến kết luận: "Khi bị cắt bỏ hết chân, bọ chét mất khả năng nghe".

Giải pháp

Vào lúc người thuỷ thủ đến thị trấn thì mọi phòng của khách sạn đã kín chỗ.
 
-Ông phải còn phòng nào nữa chứ, anh ta khẩn khoản, hoặc chỉ một cái giường thôi, tôi không cần quan tâm là ở đâu.
 
-À, thực sự là tôi có một phòng đôi mà mới có một người – một anh chàng thuộc lực lượng không quân, người quản lý nói, và anh ta sẽ thấy thoải mái nếu được chia đôi tiền phòng. Nhưng nói thật với anh, anh ta ngáy to đến nỗi những người ngủ cũng phòng hồi trước đó phải phàn nàn rất nhiều. Tôi không chắc lắm là nó có thích hợp cho anh không.
 
-Không vấn đề gì, người lính thuỷ mệt mỏi nói, tôi sẽ lấy nó.
 
Sáng ngày hôm sau anh ta xuống ăn sáng với cặp mắt sáng ngời.
 
-Anh ngủ thế nào rồi? người quản lý hỏi.
 
-Chưa bao giờ tốt hơn thế.
 
Người quản lý rất lấy làm ấn tượng -Không vấn đề gì với anh chàng ngáy to đó ư?
 
-Chả sao cả, tôi làm anh ta phải im miệng ngay, anh chàng kia nói.
 
-Anh làm thế nào? người quản lý hỏi.
 
-Khi tôi vào phòng anh ta đã ở trên giường và ngáy khò khò rồi, anh thuỷ thủ giải thích, tôi đến gần, hôn một cái vào má anh ta và nói ‘Ngủ ngon nha, cưng’, và anh ta ngồi dậy cả đêm để trông chừng tôi.