Chiếc cân biết bói

Một nữ y tá đáp chuyến bay đi Chicago. Trong khi ngồi chờ chuyến bay trong phòng chờ ở phi trường cô ta nhìn thấy một chiếc cân ở góc phòng, kế bên có tấm bảng ghi: Cân và bói - 25 xu. Cô ta tự nhủ: Ta thử xem nó bói gì? Cô ta bỏ một đồng 25 xu vào máy và leo lên cân. Tức thời có một tấm thẻ được in ra, trên đó viết: - Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds và cô sắp đi Chicago. Ngạc nhiên vô cùng nhưng cô ta tự nhủ: - Chắc ai nó cũng đoán thế, ta thử 1 lần nữa xem. Cô ta bỏ tiền vào và leo lên cân. Một tấm thẻ được in ra: - Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô sắp đi Chicago và cô sẽ thổi sáo. Cô ta mỉm cười và nghĩ thầm: Ðúng là láo, ta có bao giờ chơi một nhạc cụ nào đâu. Cô vừa trở lại ghế ngồi thì thấy có một anh chàng cao bồi đang ngồi đó tự bao giờ kế bên anh ta có một chiếc sáo. Không biết sao cô cầm sáo lên và thổi một bản nhạc rất hay. Quá sửng sốt cô quay trở lại cái cân, bỏ tiền vào lần nửa. Tấm thẻ in ra viết: - Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô sắp đi Chicago, cô đã thổi sáo và cô sắp làm vỡ kính. Cô ta bật cười: Tôi làm sao mà làm vỡ kính được? Vừa định quay lại ghế ngồi cô bỗng trượt chân, ngã xuống và va phải tấm kính vỡ toang. Sau khi hoàn hồn cô ta lại bỏ tiền vào cái cân kỳ diệu và chờ tấm thẻ in ra. Trên đó viết: - Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô định đi Chicago, cô đã làm một số chuyện tầm phào và đã lỡ chuyến bay.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 636
  3. Tags: tong hop

Logic học

Trong tiết logic học
 
Thầy: Ví dụ nhé, nhà em nuôi có con bò nào không webmind?
 
_ Có ạ…
 
_ Vậy theo logic, nhà em có một đồng cỏ, đúng không nào?
 
_ Đúng ạ!
 
_ Vẫn theo logic, em có một căn nhà bên đồng cỏ?
 
_ Ôi, đúng ạ!
 
_ Vì em có ngôi nhà tuyệt thế, chắc là em sẽ có tiền rủng rỉnh đôi chút?
 
_ Dĩ nhiên thưa thầy!
 
_ Và vì thế, theo logic em sẽ có bạn gái?
 
_ Thật tuyệt, chính xác thế…
 
_ Và vì em có bạn gái, suy ra em không phải dân đồng tính luyến ái…! Đó là logic!
 
Quá thích về môn logic này, webmind chạy đi tìm confidant để khoe bạn
 
_ confidant, nhà mày có con bò nào không?
 
_ Không! _ confidant nói
 
_ Theo logic…vậy có lẽ là mày bị đồng tính luyến ái!
 
_ ??!

Nghiên cứu triết học

Có một chàng sinh viên ngồi chơi bên bờ một hồ nước rộng. Trời nóng, thấy xung quanh vắng vẻ, anh chàng mới cởi hết quần áo, nhảy xuống tắm truồng. Tắm táp thoả thích, đến lúc định lên bờ chàng bỗng nhận ra bên cạnh đống quần áo của mình có một cô gái xinh đẹp đang ngồi đọc sách. Không biết làm thế nào, anh chàng lặn xuống đáy hồ tìm kiếm một lúc, vớ được một cái xô mà ai đó đã vứt xuống hồ ngày trước, chàng bèn lấy cái xô úp … lại và đi lên bờ. Ðến gần cô gái, chàng cất tiếng hỏi:
“Cô gái ơi, em đang đọc gì thế?”
Cô gái ngước cặp mắt bồ câu nhìn chàng chăm chú, không hề tỏ vẻ ngạc nhiên trước bộ dạng của chàng, trả lời:
“Em đang nghiên cứu Triết học”
Chàng trai đưa mắt nhìn đống quần áo của mình, hỏi tiếp:
“Nghiên cứu triết học, thế cô có thể đoán được tôi đang nghĩ gì không?”
Nói đoạn chàng lại liếc đống quần áo. Cô gái nhìn chàng chăm chú, một lúc lâu sau mới cất tiếng trả lời:
“Anh nghĩ rằng chiếc xô có đáy, nhưng thực ra thì nó không có”.

Bác sĩ phải đeo khẩu trang

Một người sau khi đọc hóa đơn thanh toán viện phí, lẩm bẩm:
 
- Bây giờ mình mới hiểu vì sao các bác sĩ phải đeo khẩu trang kín mít như vậy.

 


Hành hạ tên cướp

Một nhà băng bị cướp 200.000 đôla.
 
Chủ nhà băng nói với phóng viên:
 
- Anh cứ ghi là nhà băng bị mất nửa triệu đôla. Để xem thằng cha đó thanh minh với vợ hắn ta thế nào.

anh của ngày hôm nay

Ai ngờ, lòng tự ái của anh quá lớn, anh vùng dậy, giận dỗi, nói mà như gào thét: “Con biết rồi! Con hiểu rồi! Bố mẹ xấu hổ vì có thằng con vô tích sự như con đúng không? Được! Con sẽ đi cho bố mẹ hài lòng! Con sẽ lên thành phố kiếm tiền, lập nghiệp! Hôm nay con ra đi với hai bàn tay trắng, không một xu dính túi, nhưng ngày con trở về, con thề sẽ làm cho bố mẹ nở mày nở mặt! Bố mẹ cứ chờ xem!”. Dứt lời, anh lạnh lùng cắm đầu chạy thẳng. Bố mẹ đuổi theo anh nhưng không kịp. Rồi họ tự trấn an nhau rằng chắc anh chỉ qua nhà bạn ở vài ngày, hết giận, anh sẽ về…
 
Nhưng không, anh đi thật, biệt tăm mấy năm trời, không tin, không tức, để cha mẹ anh ở nhà chờ đợi mỏi mòn và đày đọa nhau trong nỗi ân hận dày vò…
 
Sáng nay, một chiếc xe hơi mới coóng rì rì rẽ vào ngõ nhà anh rồi đỗ xịch ngay giữa sân. Cha mẹ anh ở trong nhà lập tức lao ra, bà con láng giềng thấy thế cũng ùa tới. Cửa xe hơi mở chầm chậm, anh lịch lãm bước ra, tất cả như vỡ òa! Anh đã trở về, trở về thật rồi! Cha mẹ nhào tới, ôm anh thật chặt, nước mắt nhạt nhòa! Anh cũng khóc, cũng nấc lên nghẹn ngào, nhưng giọng vẫn cố thều thào: “Bố mẹ trả tiền taxi giúp con! Con chả có xu nào!”.