Chết chắc

Một lữ khách trên sa mạc bị lạc đoàn, số nước ngọt ít ỏi mang theo cũng gần cạn. Trong lúc tuyệt vọng ông ta than: “Ôi, Thượng đế ơi! Người nỡ để con chết thế này sao?” Bỗng từ trên cao có tiếng vọng xuống: “Ta không thể mang nước uống đến cho con được nhưng ta có thể trả lời các câu hỏi của con”. Lữ khách mừng rỡ hỏi: - Vậy xin người hãy cho con biết, nơi có nước ở gần đây nhất? - Gần lắm, nó chỉ cách chỗ con đứng chưa tới nửa dặm. - Ở hướng nào ạ? Đông, Tây, Nam hay Bắc? - Hướng đi xuống con ạ!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 520
  3. Tags: ton giao

Các ông chồng nghĩ gì về vợ?

- Dạo này tôi cứ thấy vợ mình ôm một con cá sấu khổng lồ chực vồ lấy tôi.
 
- Thật là một cơn ác mộng.
 
- Này nhé, da thì sần sùi, hai mắt lồi ra, miệng toang toác, răng thì lởm chởm....
 
- Chắc là cá sấu hoa cà đấy!
 
- Không, tôi chưa tả về con cá sấu!

Khốn khổ các ông chồng

Khốn khổ các ông chồng
Vợ: Tại sao anh không tưới nước cho vườn nhà mình đi?
 
Chồng: Em không thấy là đang mưa như trút nước ấy à! - Chồng nói.
 
Vợ: Thì mặc áo mưa vào! Sao anh lười thế!

Chuyện con ruồi

Chuyện con ruồi
_ Bồi, sao lại có con ruồi trong ly nước này?
_ Kỳ vậy? Hồi nãy tui vớt ra hết rồi mà?

Bể trứng

Trên xe bus, một anh chàng trông thấy có bao tải hàng nên định ngồi lên. 
 
Bỗng bà già ngồi cạnh đó hét to: - "Coi chừng bể trứng!".
 
Anh chàng hoảng hốt hỏi lại: - Bao này đựng trứng hả?
 
- Không. Sầu riêng!

Khó giải thích

Trời mưa to nhưng khi đi lấy ô thì tôi thấy trong năm cái ở nhà chả còn cái nào dùng được. Tôi quyết định mang tất cả năm cái ô đến hiệu chữa ô.

Thế rồi tôi ôm năm cái ô đến hiệu chữa ô và nói với họ rằng tôi sẽ đến lấy ô trên đường về nhà vào buổi chiều. Khi tôi đi ăn chiều, trời vẫn mưa nặng hạt. Tôi đến một cửa hàng ăn gần đấy, ngồi xuống bên bàn được ít phút thì một phụ nữ trẻ bước vào ngồi ngay cùng bàn với tôi. Tôi là người ăn xong đầu tiên và khi đứng dậy tôi đãng trí cầm chiếc ô của chị ấy rồi bước về phía cửa. Chị ta gọi tôi lại và nhắc nhở rằng tôi đã cầm nhầm cái ô của chị ta. Tôi trả ô lại và xin lỗi rối rít.

Đến tối, tôi đến lấy ô, mua một tờ báo, rồi lên tầu điện. Chị ta cũng ở trên tầu điện. Chị ta nhìn tôi nói:

- Ông hôm nay được một mẻ lớn phải không?