Cập nhật tin tức

Chàng trai nói với vị hôn thê: - Em ạ! Chỉ còn hai ngày nữa là chúng mình sẽ làm lễ thành hôn, nên anh thấy cần phải thú thực với em về một vài mối tình vụng trộm lăng nhăng của anh. Vị hôn thê của chàng vội cười: - Ồ! Sao anh khéo vẽ vời đến thế. Anh quên rằng anh đã kể tất cả và xin lỗi em ngày hôm kia rồi hay sao. Chàng bèn nhăn mặt: - Phải, anh nhớ đã kể hết cho em, thế nhưng còn chuyện đêm hôm qua nữa chứ!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 568
  3. Tags: vo chong

hỏi hoài

Tí  Gặp Tèo Trên đường Tí Lăng xăng lại hỏi tèo :
- Tí: Ê tèo bài kiểm tra vừa rùi mấy điểm , 10 hả ?
- Tèo: Không !!
- Tí: Thế 9 hả ?
- Tèo: Không Mà !
- Tí: Thế chắc chắn 8 rùi ?
- Tèo: ( Đi chậm lượm cục gạch phang Tí ) Cái Ông Nội mày đã bảo là không điểm cứ hỏi hoài

khảo cổ học

Trong một cuộc hội thảo quốc tế về khảo cổ học với sự tham gia của các nhà khoa học hàng đầu thế giới từ Nga, Mỹ và Việt Nam, các nhà khoa học trình bày về những phát kiến mới nhất vê khảo cổ học ở nước mình.
 
Các nhà khoa học Nga bắt đầu trước bằng những phát hiện của mình: họ đã đào sâu dưới 1000 mét đất vùng Xi-bia và tìm thấy một mẩu dây đồng. Họ kết luận rằng 1000 năm về trước, tổ tiên cua họ đã có điện thoại. Một tràng pháo tay hưởng ứng vang lên.
 
Đến lượt các nhà khảo cổ học Mỹ công bố những phát kiến vĩ đại của mình: họ đào sâu trên 5000 mét đất vùng đất miền Tây Texas và thật kỳ lạ họ đã phát hiên những sợi dây thuỷ tinh trong suốt. Và kết luận được đưa ra là 5000 năm trước, tổ tiên của người Mỹ đã sử dụng cáp quang. Lần này những tràng vỗ tay hưởng ứng nhiệt liệt còn to hơn va kéo dài hơn nữa.
 
Cuối cùng là đến lượt các nhà khoa học Việt Nam. Các vị đại biểu các nước nín thở chờ đợi và họ cũng nhịn được đến lúc các nhà khoa học Việt Nam trình bày: họ đã đào sâu 10.000 mét dưới chân tháp Rùa, Hà Nội và họ đã… không tìm thấy gì hết. Và kết luận của các nhà khảo cổ Viêt Nam là 10.000 năm trước, tổ tiên người Việt đã có vệ tinh và điện thoại di động…
 
Cả hội trường vang lên những tràng vỗ tay như sấm dậy

Viết tránh

Một phóng viên mới vào nghề tại một tạp chí ở một thị trấn nhỏ, và đang trong thời gian thử việc. Anh ta đi khắp nơi trong thị trấn và cuối cùng cũng tìm được một bản tin để làm bài viết cho mình: “Bà Smith bị thương trong vụ tai nạn ô tô ngày hôm nay. Nhưng may thay, bà đã được đưa kịp đến bệnh viện cuộc sống và chỉ bị một vết rách nhỏ ở ngực”.
 
Khi đọc bài của anh, chủ but tức giận nói: “Đây là một tờ báo có van hóa. Chúng ta không sử dụng từ ngữ có kiểu “ngực” hay cái gì đó đại loại như vậy vào đây. Bây giờ hãy quay về và nghĩ một cái gì đó thích hợp hơn!”
 
Người phóng viên trẻ về suy nghĩ rất lâu mà vẫn không thể tìm ra. Cuối cùng anh đưa cho chủ bút bài viết của mình: “Bà Smith bị thương trong vụ tai nạn ô tô ngày hôm nay. Nhưng may thay, bà đã được đưa kịp đến bệnh viện cuộc sống và chỉ bị một vết rách nhỏ ở ( . ) ( . )

Mở hàng

Một anh nọ sáng sáng đi chợ hay được các bà mời mở hàng vì tốt vía. Các bà nói:
- Anh mở hàng thì tốt lắm, không bao giờ bị ế, ngày mai anh nhớ mở hàng nhé.
Một hôm ra ngõ anh gặp một cô gái, nói chuyện một lúc anh hỏi:
- Em đã có chồng chưa?
- Em ế.
- Thế thì để anh mở hàng cho, vía anh tốt lắm.

Nói thẳng

Trong quân y viện, anh thương binh bị bó bột cả hai chân hai tay đang khẩn khoản nhờ cô y tá:
 
- Trời ơi ngứa... "ấy" quá, cô gãi giùm tôi!
 
- Ôi tội nghiệp, anh ngứa ở đâu?
 
- Chỗ... không tiện nói.
 
- Anh cứ nói thẳng, đừng ngại.
 
- Vâng, ở giữa... hai ngón chân cái!