Có đầu có đuôi

Vợ ở xa nhà gọi điện thoại cho chồng hỏi:

- Anh yêu, con mèo con của chúng ta thế nào rồi?

- Chết rồi!

- Trời! Một tin dữ như thế anh phải nói có đầu có đuôi chứ? Chẳng hạn, anh có thể nói là “Nó trèo lên nóc nhà, không cẩn thận nên rơi xuống đất!”. Rồi sau đó mới từ từ nói: “Nó không còn nữa”. Anh hiểu không?

- Anh hiểu rồi.

- Anh yêu, bây giờ anh cho em biết mẹ em thế nào?

- Mẹ trèo lên nóc nhà..



Vợ lập trình viên có thai

Cách thông báo cho một anh chồng làm nghề programming bạn đã có thai: 
Process baby = fork(); Timer t = setTimer(9 * 30 * 24 * 60 * 60); 
wait4(t); 
baby.cry(“Hello, world\n”); // Vâng anh yêu, em đã có thai.

Cần người cầu nguyện

Một cơn bão khủng khiếp ập tới, viên thuyền trưởng biết rằng tàu của mình đang chìm dần. Ông hét to lên: “Ở đây ai biết cầu nguyện?”.
Một người đàn ông bước lên và nói: “Có thưa thuyền trưởng, tôi biết cầu nguyện.”.
“Tốt”, thuyền trưởng nói. “Anh sẽ cầu nguyện còn tất cả chúng tôi sẽ mặc áo phao. Chúng ta thiếu đúng một cái”.

Hợp pháp nhưng không hợp lý

Sau khi thi trượt, anh sinh viên tìm gặp giảng viên để chất vấn.
 
- Em muốn hỏi thầy một câu. Nếu thầy cho em được câu trả lời chính xác, em sẽ chấp nhận điểm của mình.
 
Nếu thầy không biết câu trả lời, em muốn thầy cho em điểm A.
 
-Câu hỏi là gì?
 
- Cái gì hợp pháp nhưng không hợp lý, hợp lý nhưng lại không hợp pháp, và chẳng hợp lý cũng như hợp pháp?
 
Suy đi nghĩ lại mà giáo sư vẫn không tìm được câu trả lời, vì thế phải đổi điểm A cho sinh viên như đã thỏa thuận.
 
Sau đó, giáo sư gọi cậu sinh viên giỏi nhất lớp lên và hỏi đúng câu hỏi đó. Ngay lập tức cậu ta đáp:
 
- Thưa thầy! Thầy đã 63 tuổi rồi và cưới một người phụ nữ 19 tuổi, điều này hợp pháp nhưng không hợp lý. Vợ thầy có một
người tình mới 25 tuổi, điều này hợp lý nhưng không hợp pháp. Sự thực là thầy vừa cho bồ của vợ thầy điểm A, mặc dù lẽ ra anh này phải bị đánh trượt, như vậy là chẳng hợp pháp cũng chẳng hợp lý gì cả.
 
- !@#$%^&*()

Bóp nát ... mày

Đêm trăng thanh gió mát. Anh đang mơ màng trong giấc ngủ. Em đến, nhẹ nhàng như làn gió thoảng. Bóng em lướt nhanh trên tường. Rồi em sà vào lòng anh. Tiếng em nghe thật xa mà cũng thật gần. Bàn tay em khéo léo vuốt ve cơ thể anh làm tim anh gần như tan chảy. Em đưa anh vào thiên đường, nơi anh có cảm giác có cái gì đó đang nhói lên, đi sâu vào tận xương tủy. Để rồi sáng hôm sau thức dậy, vẫn còn dấu vết của em trên cơ thể anh, đỏ hồng, rõ rệt. Đêm nay, anh mong em lại đến, để anh có thể nhào tới ôm em, ghì chặt em bằng hai bàn tay rồi bóp nát...mày, con muỗi chết tiệt!