Sống được bao lâu

Lou tới phòng khám của bác sĩ và phàn nàn rằng mình không cảm thấy khoẻ lắm. Bác sĩ kiểm tra một hồi trong vài phút. Sau đó ông ta nói, “Lou, hãy ngồi xuống. Tôi có tin xấu đây. Anh không còn nhiều thời gian để sống nữa đâu.” Lou dĩ nhiên rất lo lắng và hỏi “Tôi còn bao lâu nữa thưa bác sĩ?” Bác sĩ nói “10″. Lou hỏi, “10 gì? 10 tuần…10 tháng…hay 10 năm?” Bác sĩ đáp, “9…8…7…”
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 749
  3. Tags: cong viec

Vợ ngừa thai vì chồng vô sinh

Vợ ngừa thai vì chồng vô sinh
Tình cờ nhìn thấy cô bạn thân uống thuốc, Rosie hỏi:
- Cậu bị bệnh à?
- Không có! - cô bạn đáp - Chỉ là thuốc tránh thai thôi, trong giai đoạn này tớ phải tích cực phòng tránh.
Rosie tò mò đáp:
- Không phải cách đây mấy tháng cậu nói là chồng cậu được chẩn đoán là vô sinh rồi sao?
Cô bạn thở dài:
- Thì vậy nên tớ mới càng phòng tránh.
- !?!

cha nào con nấy

Hai phụ nữ nói chuyện với nhau trên xe buýt. Một người phàn nàn:
- Thanh niên bây giờ ăn mặc nhố nhăng quá! Tóc tai dài thõng xoã xượi, quần cắt ống lua rua, phì phèo thuốc lá trên môi…
- Vâng! – người kia hưởng ứng – Đấy, trông cái cậu thanh niên kia kìa, nhố nhăng quá! Đàn ông mà chẳng có phong thái gì cả.
- Ồ! Nó là con gái tôi đấy! – bà kia phật ý.
- Bà là mẹ nó ư?
- Không, tôi là bố nó!

Hội nghị quốc tế phụ nữ

Tại hội nghị quốc tế phụ nữ, đại biểu đầu tiên đứng lên phát biểu.
 
- Như hội nghị lần trước, chúng ta đã nhất trí cần phải quyết liệt hơn với những ông chồng. Sau khi từ hội nghị trở về, tôi đã nói với chồng tôi rằng từ nay tôi sẽ không nấu nướng gì nữa, mà anh ta sẽ phải tự lo. Ngày thứ nhất, tôi không thấy gì. Ngày thứ 2, tôi vẫn không thấy gì. Nhưng tới ngày thứ 3, chồng tôi đã chịu vào bếp và hôm đó, anh ấy đã nấu một bữa tối ngon tuyệt.
 
Cả hội nghị vỗ tay. Đến đại thứ hai đứng lên phát biểu:
 
- Sau khi từ hội nghị trở về, tôi nói với chồng tôi rằng tôi sẽ không lo việc giặt giũ nữa, anh ta sẽ phải tự lo. Ngày thứ nhất, tôi không thấy gì. Ngày thứ 2, tôi vẫn không thấy gì. Nhưng tới ngày thứ 3, chồng tôi đã chịu mang áo quần đi giặt, và anh ấy không chỉ giặt đồ của mình mà còn giặt đồ của cả tôi nữa.
 
Cả hội nghị lại vỗ tay. Đến người thứ ba đứng lên:
 
- Sau khi từ hội nghị trở về, tôi nói với chồng tôi rằng từ nay tôi sẽ không đi chợ nữa, mà anh ta sẽ phải tự lo. Ngày thứ nhất, tôi không thấy gì. Ngày thứ 2, tôi vẫn không thấy gì. Nhưng tới ngày thứ 3, tôi đã bắt đầu nhìn thấy lại được một chút, khi 2 mắt của tôi bớt sưng hơn 2 ngày trước.

Mặc lộn quần

Hai người bạn thân ở chung phòng trọ rảnh rỗi ngồi nói chuyện với nhau: “Hôm qua tao vừa rủ bé đi chơi mà trong túi không có đồng nào. Nhưng tao vẫn quyết định cứ rủ”.
 
Người bạn kia hứng chí, vỗ đùi cái đét bảo:
 
– Có chí khí!
 
– Khi đi, tao mới phát hiện ra trong túi có rất nhiều tiền, thế là hai đứa tao xài hết số tiền đó.
 
– Trời không phụ lòng người tốt mà.
 
– Uh, nhưng khi về tao mới phát hiện ra… tao lỡ mặc lộn quần của mày.

Máy xem bói tự động

Một tay cao bồi lần đầu đến thành phố lớn và nhìn thấy một chiếc máy xem bói tự động.
 
Anh ta tò mò nhét vào đó đồng xu. Sau 2 giây, máy in ra tờ giấy như sau:
 
+ Anh tên là John Bill, cao 1,58m, nặng 105kg.
+ Anh chuẩn bị đi chuyến tàu lúc 8h 30 và anh sắp gặp hạn lớn.
 
Tay cao bồi còn đang kinh ngạc thì một người da đỏ bước đến. Ông ta quả quyết chiếc máy này hoàn toàn nói láo. Hai người bàn nhau thử trao đổi quần áo xem cái máy sẽ phản ứng ra sao. Thay đồ xong, John lại bước vào cabin, nhét đồng xu và đọc tờ giấy vừa in ra:
 
+ Anh vẫn là John Bill, cao 1,58m, nặng 105kg, nhưng hiện nay anh đã lỡ chuyến tàu lúc 8h 30
+ Bị mất quần áo, ví tiền và khẩu súng
+ Lây bệnh ghẻ của tên lừa đảo.